LỜI HỨA CỦA ANH LÀ BIỂN XANH CỦA EM - Trang 425

"Vâng." Nghiêm Chân gật đầu, cố gắng tươi cười.

Mà Anh chính là đang đỡ lấy bả vai của cô, muốn nói gì nhưng lại nuốt

trở vào, "Anh đi trước đây." Từ nơi này trở về sư bộ ít nhất cũng phải mất
một giờ đồng hồ, trở về ăn một bữa cơm rồi còn đi họp, anh quả thật là có
việc.

Anh ôm lấy tiểu gia hỏa kia, cũng ôm cô một chút, độ mạnh yếu khống

chế không tốt mà còn thực ngắn ngủi, không đợi cô có cảm giác được sự
ấm áp của cái ôm này thì anh đã xoay người rời đi.

Nhìn bóng dáng của anh, tiểu gia hảo kia nhịn không được mà nhỏ giọng

nói thầm, "Như thế nào lại cảm giác được thủ trưởng hôm nay có điểm
không giống với mọi lần."

Nghe xong những lời này, Nghiêm Chân bỗng nhiên cảm thấy trong đầu

giống như bị ai túm chặt lấy, ẩn nhẫn đau đớn.

Cô cười cười, một tay cầm lấy Cố tiểu tư lệnh chuẩn bị kiểm phiếu đăng

ký, cố gắng không chế chính mình không quay lại phía sau nhìn, không cần
đi tìm bóng dáng của anh nữa. Nhưng không bao lâu sau, cô không khống
chế được mà quay đầu lại, thấy anh đứng cách bọn hộ một đoạn không tính
là quá xa, đang nhìn bọn họ rời đi.

Thấy cô nhìn lại, Cố Hoài Việt cười cười, đem tay phải nâng lên, chậm

rãi làm một cái quân lễ. Đó là sự tôn kính cao nhất mà người quân nhân có
thể biểu đạt ra, anh đã cho cô.

Mà Nghiêm Chân lúc này nhanh chóng quay đầu, nháy mắt nước mắt rơi

như mưa.

....................

................................

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.