LỜI HỨA CỦA ANH LÀ BIỂN XANH CỦA EM - Trang 441

Năm nhất đại học cô bắt đầu liều mạng làm thêm ở bên ngoài, vì nhà bác

và bà nội cũng không có nhiều iền, hơn nữa thành tích học tập của cô nổi
trội xuất sắc nên hàng năm có thể lấy được học bổng quốc gia. Khi sang
năm hai đại học, cô không còn phải lấy tiền trong nhà đóng học phí nữa.
Sau khi tốt nghiệp, cũng không nghĩ nhiều, nghe đàn chị khóa trên nói
trường này có đãi ngộ tốt nên liền nộp hồ sơ xin vào.

So với công việc của người khác, cô vẫn không có nhiều sự lựa chọn.

Giáo sư Lý biết tình trạng gia đình của cô, cũng không hỏi nhiều, "Cô

vẫn cảm thấy tiếc nuối cho em, Tiểu Chân à. Hiện tại có cơ hội này, nắm
chắc rồi thử một lần, có được không?"

Cô gật gật đầu.

Giáo sư Lý mừng rỡ, nhanh chóng đi gọi điện thoại, "Cô hiện tại sẽ gọi

điện thoại cho giáo sư Tống, hỏi tình huống một chút."

"Giáo sư Tống?"

Giáo sư Lý vỗ cái trán rồi cười, "Xem cô vui quá đã quên nói cho em

người phụ trách hạng mục này là ai. Chính là phó viện trưởng đương nhiên
của đại học chúng ta, giáo sư Tống Phức Trân."

Tống Phức Trân? Tên này nghe có vẻ quen tai.

Nghiêm Chân yên lặng nghĩ nghĩ, bỗng nhiên ánh mắt sáng lên, nhịn

không được mà có điểm thấp thỏm.

Cũng không phải là bà ngoại của tiểu gia hỏa Cố Gia Minh đấy sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.