LỜI HỨA CỦA ANH LÀ BIỂN XANH CỦA EM - Trang 439

biết nói cái gì cho phải, cũng may Cố Hoài Việt đã nói tiếp, "Công việc vất
vả lắm sao?"

Nghiêm Chân nói rất tốt, nhớ tới Thường lão, lại nghĩ nên nói với anh

một chút.

Cố Hoài Việt đầu tiên là sợ run một chút, sau đó là nở nụ cười. Người

phụ nữ này cho hắn nhiều việc ngoài ý muốn, nay chỉ cần hơn một chút thôi
cũng không tính là cái gì.

Nghiêm Chân vội nói với anh, "Em nghĩ rằng vẫn không nên đi, ở lại

trường cũng rất tốt."

Tuy rằng là nói như vậy nhưng anh lại nghe ra trong giọng nói của cô có

điểm do dự, "Thích thì cứ đi, dù sao cơ hội như vậy cũng không nhiều lắm,
không thể bởi vì thằng oắt con kia mà em bỏ lỡ cơ hội này."

Nghiêm Chân bị anh nói mà ngây ngẩn cả người, cô nghe vào mà có chút

ấm lòng, công việc ở thu viện tuy rằng yên ổn nhưng cứ làm như vậy mãi
cũng không phải chuyện hay, nhưng là cô lại lo lắng cho Gia Minh nên tâm
tư của cô muốn rời đi cũng không đủ lớn. Điều đó cô cũng chỉ để ở trong
lòng mà ngẫm lại thôi, không có nói với anh nhưng anh như thế nào mà lại
biết vậy?

"Em nghĩ rằng em phỏng vấn thì cơ hội thành công cũng không có khả

năng lớn lắm, không trúng tuyển thì em còn có thể trở về mà."

"Nghiêm Chân." Anh bỗng nhiên kêu tên của cô.

"Sao ạ?"

"Em là vợ của anh, không chỉ là một người mẹ mà anh tìm cho Gia Minh,

em hiểu không?" Cố Hoài Việt nói, ở bên này cô sửng sốt thì anh lại cười
cười, "Nếu không thì lại tiện nghi cho thằng oắt con kia quá rồi còn gì?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.