LỜI HỨA CỦA ANH LÀ BIỂN XANH CỦA EM - Trang 437

toàn vẫn hơn. Cố lão gia đã nói rằng bà lo lắng quá, chẳng lẽ đầu năm nay
mỗi hộ gia đình phải thuê một bảo an sao.

Lời nói tuy là thế, mỗi ngày cuối tuần Lý Uyển vẫn gọi bọn họ về nhà.

Ăn qua mấy mỹ vị của thím Trương làm, tiểu gia hỏa kia ở một bên chơi

súng, Nghiêm Chân ở một bên cùng Cố gia nhị lão nói chuyện.

Nhắc tới chuyển đổi công việc, Cố lão gia vẫn duy trì mà nói, "Người trẻ

tuổi, không nên câu nệ mà ở một chỗ, có cơ hội liền thử xem đi."

Mẹ Cố cũng tích cự tỏ thái độ, "Mẹ muốn hai người ở đây, tiền lương

một tháng của Hoài Việt cũng không phải không nuôi được hai người, chỉ là
một người phụ nữ thôi, con không cần vất vả như vậy."

Bà vừa dứt lời đã bị Cố lão gia liếc mắt cho một cái, "Bà lại nói thế nữa,

còn không có nghe thằng con của bà nói gì sao?"

Cố phu nhân vẫn là ủy khuất vạn phần, "Tôi đây không phải chỉ đề nghị

thôi sao, cuối cùng vẫn là Tiểu Chân quyết định, e chỉ có ông thôi? Chỉ có
mình ông còn không nói người khác có tư tưởng tiến bộ thôi."

"Bà đây là tiến bộ sao?"

"..."

Lão gia tử hiện tại rảnh rỗi thời gian hơn nên thời gian Cố gia nhị lão cãi

nhau cũng nhiều lên. Chính lúc này thì tiếng chuông điện thoại trong nhà
vang lên, Nghiêm Chân liền rút lui khỏi chiến trường, đi tới nhận điện
thoại, một tiếng "vâng" còn mang theo ý cười.

Đầu kia dừng một chút rồi nói, "Thì ra mọi người ở đây."

Nghe giọng nói này, là Cố Hoài Việt?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.