LỜI HỨA CỦA ANH LÀ BIỂN XANH CỦA EM - Trang 448

Tiểu tư lệnh như thế này mới không tình nguyện mà gật gật đầu.

Xác định đã đem cửa khóa trái tốt rồi, Nghiêm Chân đạp xe đến đại học

C. Một vị giảng viên ở đại học C mỉm cười giải thích với cô, vì hạng mục
này do giáo sư Tống phụ trách nên cô có vấn đề gì thì trực tiếp đến hỏi giáo
sư Tống. Nghiêm Chân cắn chặt răng, đi tới địa chỉ nhà của Tống Phức
Trân.

Đứng ở trước cửa Lâm gia, Nghiêm Chân mới ý thức được, có lẽ Tống

Phức Trân không muốn nhìn thấy cô.

Bà ấy còn không có ra tay làm khó xử cô, một phần chính là vấn đề về

cuộc phỏng vấn, cũng không muốn cô tới cửa làm phiền thế này đâu.
Nghiêm Chân tự giễu, cô quả nhiên vẫn còn no kém, tinh thần của cô lập
tức giống như quân lính tan rã vậy.

Đại viện của Lâm Gia cùng Cố gia cũng không khác nhau là mấy, điểm

không khác nhau này là vì Nghiêm Chân thấy được bên ngoài đều có lính
gác. Cô nói với người lính gác lý do phải đến đây, người lính gác kia xoay
người gọi một cuộc điện thoại, không bao lâu liền thấy một người còn trẻ
tuổi khá đẹp trai từ bên trong chạy ra, dẫn cô đi vào trong.

Xem ra chức quan của Lâm lão gia cũng không thấp, tiểu tử này có lẽ

cũng giống như Phùng Trạm, là bảo vệ viên bên người thủ trưởng.

"Giáo sư Tống, à... tôi nói là Lâm phu nhân, bà ấy đang ở đây?"

Tiểu tử kia gật gật đầu, dẫn cô vào nhà. Cô ở cửa thay giày, liền thấy

được Tống Phức Trân khoác một cái áo thật dày, bưng một ly trà từ phòng
khách đi ra.

"Đến đây." Bà cười cười, dẫn cô đi vào nhà, "Cô nói em chú ý xem bưu

kiện, em xem chậm rồi phải không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.