LỜI HỨA CỦA ANH LÀ BIỂN XANH CỦA EM - Trang 450

"Vâng." Cô cũng nói, "Em là chủ nhiệm của em ấy một thời gian."

"Vậy cũng khó trách." Tống Phức Trân cười cười, đưa tay để tệp kế

hoạch của cô sang một bên, "Em ngồi trong chốc lát đi."

"Không được." Nghiêm Chân có chút khó khăn mà cự tuyệt, "Gia Minh

còn ở nhà, em lo lắng nên có lẽ em xin phép về trước."

Lâm lão gia khụ một tiếng, Tống Phức Trân đảo đôi mắt mấy lần rồi nói,

"Vậy em hãy đi về trước đi."

Nghiêm Chân đứng dậy cáo từ, cảnh chạy nạn này làm cho cô cảm giác ở

Lâm gia có chút hít thở không thông.

Cô cũng có thể hiểu được tiểu gia hỏa kia vì sao lại bài xích Lâm gia như

vậy, Lâm lão gia cùng vợ đều có thái độ cổ quái, có muốn cô cũng không
muốn ứng phó.

"Nghiêm Chân."

Bỗng nhiên có người gọi cô, Nghiêm Chân không quay đầu lại cũng biết

là Thẩm Mạnh Xuyên cho nên cô rõ ràng không có quay đầu lại mà cứ đi về
phía trước.

Nhưng người nọ rất nhanh liền lấy tốc độ hành quân mà vượt qua cô,

"Không phải tôi đã gọi cô rồi sao, cô đi nhanh như vậy làm gì chứ?"

"Tôi lo lắng khi để Gia Minh ở nhà một mình."

Thẩm Mạnh Xuyên vui vẻ, "Vậy à, vậy tôi lấy xe đưa cô về không phải là

nhanh hơn sao?"

Cô còn thật sự nhìn hắn một cái, "Cảm ơn anh." Nói xong cứ thế đi thẳng

về phía trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.