LỜI HỨA CỦA ANH LÀ BIỂN XANH CỦA EM - Trang 559

"Nói chuyện điện thoại xong, chân của Tham mưu trưởng bỗng nhiên đau

một chút, nhưng trong chốc lát lại không có việc gì nên tôi cũng không chú
ý nhiều nữa, cùng anh ấy đi vào trấn, nhưng mới vừa đứng lên không đầy
10 phút thì Tham mưu trưởng liền nắm lấy bả vai của tôi. Tôi nhìn lại, làm
tôi giật cả mình, khuôn mặt của Tham mưu trưởng trắng bệch như tờ giấy,
trên trán là mồ hôi đang chảy ròng ròng xuống. Mà khi đi trên đường thì
gặp phải dư chấn, từ trong một căn nhà giúp đỡ một bà lão đi ra, cánh cửa
lớn như vậy cũng bị làm cho rớt xuống, thủy tinh trên cánh cửa dập nát
chấn vào chân của tham mưu trưởng..."

"Tiểu Trương, câm miệng." Giọng nói này là của Lưu Hướng Đông.

Trong phòng yên tĩnh lại, chỉ có thanh âm khóc nức nở của người lính

kia.

Nghiêm Chân nhìn về phía trước với ánh mắt dò xét, thấy Cố Trường Chí

ngồi ở ghế dài cau mày hút thuốc, Lưu Hướng Đông đứng ở bên cạnh ông
ấy nhưng thần sắc không ngừng đánh giá vị quân trưởng bên cạnh này, mà
một người lính còn trẻ tuổi đứng ở bên với nước mắt nước mũi tèm nhem
trên mặt. Lý Uyển không có ở đây, chắc là trong phòng bệnh.

"Lão quân trưởng, cháu nhớ rõ khi Hoài Việt đến sư đoàn A, chú có điện

thoại nói cho cháu biết là chân phải của cậu ấy bị thương, nói cháu chăm
sóc cậu ấy một chút. Vết thương do thủy tinh găm vào chân có thể xử lý
nhưng cháu nhìn thấy cậu ấy vô cùng đau đớn, liền trực tiếp dùng trực
thăng đưa cậu ấy tới thành phố B."

Bệnh viện tỉnh của tỉnh Q đều rất nhiều bệnh nhân, mà thương thế những

người nghiêm trọng đều đưa tới thành phố B.

Cố Trường Chí ừ một tiếng, gật gật đầu. Vẻ mặt có chút mờ mịt, thẳng

đến khi trong không gian chỉ mang theo sức nóng của thuốc lá thì ông mới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.