LỜI HỨA CỦA ANH LÀ BIỂN XANH CỦA EM - Trang 586

Cố Hoài Việt liếc mắt đánh giá cao thấp hắn một phen rồi mới nói, "Một

thân thuốc súng...mùi vij còn có chưa tan hết mà vào được đây, đợi đến khi
cậu đi rồi thì bệnh viện còn phải phun bao nhiêu nước tiêu độc đây hả?"

"Hì, cậu tốt nhất là đừng nói, trinh sát bảo vệ của bệnh viện quân y này

làm việc thật đúng là không thể lọt một người nhưng ông nội đây là nghênh
ngang mà đi vào nha."

"Phỏng chừng là vị bác sĩ Đồ ấy cho cậu đi cửa sau chứ gì?"

Con khỉ của Thẩm gia hừ một tiếng, không trả lời câu hỏi tra vấn của

anh, mà lấy phương án trị liệu đang để ở bên để xem, đọc nhanh như gió từ
trên xuống dưới.

Sau khi xem xong, không khỏi thở dài, "Xem ra lúc này chuẩn bị giải

phẫu cho cậu rồi, giải phẫu không tính mà còn phải tĩnh dưỡng hơn nửa
năm nữa sao?"

"Cho nên mới nói nội bộ bất đồng thì không phải cũng đã vào đây rồi

sao?" Cố Hoài Việt thở dài.

Thẩm Mạnh Xuyên nhìn ngoài cửa sổ trong chốc lát, ánh mặt trời ngoài

cửa sổ vừa vặn chiếu vào, không ít quần áo bệnh nhân cùng chăn đều được
phơi ngoài nắng.Thẩm Mạnh Xuyên nhìn hết tất cả, bỗng nhiên nhớ tới cái
gì, mày không khỏi cau lại, sờ sờ túi áo, lấy ra một gói thuốc lá, "Tôi nói
này, tôi có thể hút điếu thuốc sao?"

Bệnh nhân nào đó nhàn nhã trả lời bằng bốn chữ, "Đây là phòng bệnh."

Thẩm Mạnh Xuyên đành phải thu gói thuốc trở về, "Tôi đây đi ra ngoài

hút." Đi tới cửa, Thẩm Mạnh Xuyên dừng lại một chút, quay đầu lại nói,
"Có chuyện này tôi quên nói với cậu, hiện tại tôi mói nghĩ tới."

"Chuyện gì?" Cố Hoài Việt nhìn hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.