LỜI HỨA CỦA ANH LÀ BIỂN XANH CỦA EM - Trang 679

gian dài như vậy. Bà nên sớm nói cho cháu, bằng không cháu cũng sẽ
không..."

"Bà nội." Nghiêm Chân gọi bà, "không phải lỗi của bà."

Bà nội lại hỏi, "Tây Tạng xa như vậy, cháu phải chăm sóc bản thân cho

tốt. Còn có Tiểu Cố, nó có biết không?"

"Anh ấy biết." Nghiêm Chân nói, "Nhưng anh ấy sẽ không đi cùng với

cháu."

Cô dứt lời thì lại một trận trầm mặc. Hồi lâu sau bà nội thở dài, "Bà biết

rồi, cháu đi đi."

Tắt điện thoại, ngược lại khiến Nghiêm Chân ngủ không được.

Cô nhìn chằm chằm vào di động mà ngẩn cả người, nghĩ trước khi đi anh

đã nói với cô rằng, "Anh chờ em trở về.", mãi cho đến khi chuông báo thức
vang lên thì cô mới phát giác ra mình đã thức đến sáng.

Trước khi đi còn phải đến Cố Viên, ngủ không được nên Nghiêm Chân

cũng rời giường mà chuẩn bị. Một đêm không ngủ làm cho cô nhìn qua tiều
tụy vạn phần, Nghiêm Chân trố mắt, giật mình khi nhìn chính mình trong
gương, một lúc sau mới cúi đầu chọn lựa đồ trang điểm để hóa trang thành
bộ dạng thản nhiên của ngày thường.

Nhưng đang khi trang điểm được một nửa thì di động bỗng nhiên vang

lên, Nghiêm Chân vội vàng đi nhận điện, đầu kia vang lên giọng nói khiến
cho cô giật mình sửng sốt một chút. Là Lý Uyển.

Mẹ chồng cô so với tưởng tượng của cô còn bình tĩnh hơn rất nhiều, có lẽ

là do Cố lão gia đã nói qua nên bà cũng chỉ nói, "Con mang hành lý lại đây,
giữa trưa ở nhà ăn một bữa cơm rồi mẹ nói Phùng Trạm đưa con tới nhà
ga."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.