LỜI HỨA CỦA ANH LÀ BIỂN XANH CỦA EM - Trang 761

yên lặng oán thầm.

"Vậy ngày mai anh chưa về thì em biết làm sao, em phải giải quyết vấn

đề của hai đứa nhỏ làm sao giờ? Em ngày mai bỗng nhiên có thêm lớp cảm
tình Đảng, có chút trở tay không kịp."

Cố Hoài Việt nằm ở trên giường, tay đặt ở sau ót, tay kia nắm ống nghe,

nghe cô nói như thế thì nhịn không được mà cười ra tiếng, "Anh sẽ suy nghĩ
một chút, không khéo ngày ai em phải mang theo hai quả bom hẹn giờ cũng
nên."

Nghiêm Chân bật cười, "Anh có đáp ứng hay không?"

"Được rồi." Cố Hoài Việt nói, "Để cho hai đứa sáng sớm lên xe bus đi,

anh gọi điện thoại cho Tiểu Tề, dặn hắn chiếu cố hai đứa một chút."

"Vâng."

Biết được sẽ được đi tới doanh trại, hai đứa trẻ cả đêm đều kích động

không thôi. Nghiêm Chân thật vất vả mới dỗ cho hai đứa trẻ này ngủ được.
Sáng sớm ngày thứ hai vì phải đón xe bus, Nghiêm Chân sáng sớm đã phải
thức hai đứa trẻ dậy rồi dắt chúng ra đón xe bus. Kết quả là hai đứa trẻ đều
rất thống nhất mà ngáp dài ngáp ngắn.

Nghiêm Chân rửa mặt mũi cho hai đứa, thay một bộ quần áo cho cả hai

đồng thời tự mình đưa hai đứa trẻ lên xe bus.

Xe bus đi tới doanh trại phải mất hơn nửa giờ, khách chủ yếu đều là cán

bộ quân đội, khó có được hai đứa trẻ đi xa như thế này, đều cảm thấy rất lạ
nên nhịn không được mà chơi cùng hai đứa trẻ. Nghiêm Chân cùng bọn họ
bắt chuyện, tiểu tử Cố Manh Manh kia được Cố Hoài Việt phó thác cho
nhân viên hậu cần Tiểu Tề, cô vừa cẩn thận căn dặn tiểu tai họa Cố Gia
Minh rồi mới xuống xe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.