LỜI HỨA CỦA BÓNG ĐÊM - Trang 46

Vào đầu giờ chiều, họ quay trở lại đồn cảnh sát số 78 của New York, và

hai thám tử bị một người đàn ông da đen to cao đứng sừng sững giữa sảnh
tóm được:

“Hai người, vào phòng tôi?”

Hai cảnh sát khác trong bộ âu phục rẻ tiền đã chờ sẵn ở đó.
Đại úy Woodbine đóng cánh cửa lại sau lưng Annabel rồi đứng đối diện

với ê kíp của mình. Ông cao lớn đến mức phải cúi người về phía trước để
khỏi đụng vào chiếc đèn trần.

“Vụ giết người ở cửa hàng bách hóa điều tra đến đâu rồi?” Ông hỏi.

“Chúng tôi đang rơi vào ngõ cụt,” Annabel thú nhận.
“Tôi đã sợ là như thế mà. Được rồi, đồn 84 đang quá tải, hai vụ giết

người, một vụ cướp có vũ trang và một vụ tai nạn có vẻ là do tự sát, tất cả
từ sáng nay, họ làm không ngơi tay và cần chúng ta giúp đỡ. Thayer và
O’Donnel, hai người đi điều tra vụ ẩu đả gây chết người tại một nhà hàng ở
phố Gold. Lenhart và Collins, tôi có một cái xác không danh tính mới được
phát hiện tại Fulton Terminal.”

“Phía dưới đường cao tốc Brooklyn-Queens phải không?” Annabel hỏi.

“Chính xác.”
“Chúng tôi có thể theo vụ này không? Nhà tôi ở ngay đối diện, tôi biết

rất rõ khu đó.”

Woodbine liếc về phía Lenhart.

“Nếu cô muốn cáng đáng một John Doe

*

, tôi sẵn sàng nhường lại!” Viên

cảnh sát tên Lenhart vừa vuốt bộ râu quai nón màu hung vừa lên tiếng.

Woodbine giơ bàn tay hộ pháp của mình lên tỏ ý chấp thuận.
“Cuộc gọi của một người vô danh đã giúp chúng ta xác định được vị trí

cái xác,” ông nói thêm. “Người đàn ông đó nói đã nhìn thấy người phụ nữ
tự bắn một phát vào đầu.”

“Cuộc gọi từ đâu?” Thayer lên tiếng hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.