LỜI HỨA VỀ MỘT CÂY BÚT CHÌ - Trang 108

quyết tâm biến PoP trở thành tổ chức càng minh bạch càng tốt
bằng cách cho mọi người thấy những đóng góp của họ, dù lớn hay
nhỏ, đều sẽ giúp làm thay đổi cuộc sống một cách sâu sắc đến
nhường nào.

Khi tỉnh dậy vào sáng hôm sau, tôi thấy có rất nhiều phản hồi

về đoạn video. Chỉ qua một đêm tôi đã nhận được vô số email, tin
nhắn, chia sẻ từ bạn bè và cả người lạ. Tất cả đều muốn tham gia.
Ngôi trường đã không còn là ước muốn của riêng tôi để cảm ơn Ma
vì những hy sinh của bà nữa. Giờ nó là câu chuyện về ba cô gái bé
nhỏ này và vô số những người đứa trẻ khác mà chúng tôi có thể gây

nh hưởng nếu chúng tôi bắt đầu một phong trào rộng lớn hơn.

Một người bạn sớm kết nối tôi qua email với Bob Anderson, nhà

sáng lập Community Learning International, một tổ chức xây dựng
các trung tâm học tập cộng đồng, các thư viện và trường học tại tỉnh
Luang Prabang. Một tối, chúng tôi gặp nhau đi ăn bên bờ sông
Mekong, Bob cho tôi hay anh đã sống ở Lào hơn chục năm. Hiểu
biết của anh về đất nước, con người và lĩnh vực phi chính phủ ở
nơi đây thật ấn tượng.

“Chi phí xây một lớp học của cậu là bao nhiêu?” Bob hỏi.

“Chúng tôi hợp tác với Sở Giáo dục và một tổ chức đối tác, vì thế

họ cung cấp cho chúng tôi một ngân sách chi tiết, sau đó chúng tôi
trả tiền cho họ để thuê nhà thầu,” tôi nói. “Trường đang xây có một
phòng học lớn và một nhà vệ sinh; dân làng cũng đóng góp hơn 10%
chi phí, cho nên chúng tôi chi khoảng 15 ngàn đô-la.”

“Chi phí xây lớp học của chúng tôi có 10 ngàn đô-la thôi.”

Tôi không thể tin nổi. Sao họ có thể tiết kiệm được những 5.000

đô-la?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.