LỜI HỨA VỀ MỘT CÂY BÚT CHÌ - Trang 240

khu trung tâm.

“Cậu sẽ phải mặc com-lê và đeo cà vạt đấy,” ông nói.

Tôi ghét ăn mặc đóng bộ vì thế tôi mặc quần jeans đen đến

cuộc gặp. Paul, người mà tôi chỉ nhìn thấy mặc quần short khi ở
Lào, gặp tôi ở cầu thang trải thảm dẫn lên câu lạc bộ. Tôi ngước mắt
nhìn lên. Ông đang diện một bộ com-lê sọc nhỏ với chiếc áo sơ mi
được may riêng và cà vạt tiệp màu. Rồi cúi đầu nhìn xuống.
Chiếc quần jeans bạc phếch của tôi rách ở hai bên đầu gối. Tôi
thấy mình giống như một tên ngốc.

Ông ân cần chào tôi và dẫn tôi vào phòng ăn. Ông đưa cho tôi

thực đơn bữa trưa và giới thiệu một số món khai vị. Tôi mới bắt
đầu thực hiện chế độ thanh lọc cơ thể bằng nước ép hoa quả đầu
tiên của mình. Tôi lúng túng gọi ly nước bưởi.

“Thật sao?” Paul vừa ăn món salad ngon mắt với cá hồi vừa hỏi.

“Thanh lọc cơ thể bằng nước ép hoa quả à? Tôi đã nghe nói về
phương pháp này. Cậu cảm thấy thế nào?”

“Thành thật mà nói, tôi thấy rất được. Tôi làm đến ngày thứ tư

rồi, nhưng tôi không hề cảm thấy đói cho đến lúc này.”

Ông cười, và cuối cùng sự ngượng nghịu bị phá vỡ. Paul cởi mở

nói với tôi chuyến đi sang Lào có ý nghĩa như thế nào với ông và
gia đình. Đến cuối bữa, ông nói ông muốn giúp đỡ ra sao. “Hầu
hết mọi người sẽ không bỏ Bain để làm điều này, và tôi muốn
biết tôi có thể làm gì giúp cậu thêm không,” ông nói.

Đây là cơ hội của tôi. “Ông Paul, những lời ông nói thật có ý nghĩa

với tôi. Quả thật, tôi đang cố gắng thành lập một hội đồng cố
vấn cho tổ chức gồm những nhà đầu tư lớn đã đầu tư vào công
việc của chúng tôi. Tôi thực sự sẽ rất vui nếu ông trở thành người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.