LỜI HỨA VỀ MỘT CÂY BÚT CHÌ - Trang 31

xem những con sóng trồi lên mỗi lúc một cao hơn. Chúng tôi chồm
lên chồm xuống theo con tàu suốt một giờ, giống như những anh
chàng cao bồi cưỡi trên một con ngựa chưa thuần ở hội chợ tiểu
bang – cho đến khi chúng tôi cảm thấy cả con tàu rung lắc mạnh.

“Có chuyện rồi!” Jaret nói.

Khi đó, chúng tôi vẫn chưa biết gì, nhưng sự hợp lực của ba cơn

bão đã tạo thành những đợt sóng cao hàng 20m nối tiếp nhau từ
xa, lao rầm rập về phía con tàu của chúng tôi. Nó đập vào trụ tàu.
Và khi một bức tường nước đổ ào xuống, nó đánh sập các cửa sổ
chống đạn của phòng chỉ huy trên tàu và tràn vào máy cấp điện
chính. Nước lạnh táp vào các bảng điều khiển điện tử, khiến các
động cơ bị chết và thiết bị định vị bị sập.

Bing bong.

Tiếng ông Giọng hát Mỹ nghe như thể ông vừa dồn hết tốc lực

cho cuộc chạy marathon. Ông hớp lấy hơi sau mỗi câu thông báo
khẩn cấp.

“Mọi người chú ý! Hãy lập tức di chuyển lên tầng năm hoặc vị trí

cao hơn! Không được đi thang máy! Hãy giúp phụ nữ và trẻ nhỏ lên
cầu thang. Mặc áo phao và đến các chốt tập trung đã chỉ định
ngay lập tức!”

Tôi thở hắt ra như có thứ gì đó chẹn vào ngực. Dịch trong dạ dày

trào ngược lên cổ, chân tôi run rẩy và chẳng còn chút sức lực nào để
đứng vững.

Theo những gì tôi có thể nhớ được từ cuộc diễn tập, những chiếc

xuồng cứu sinh treo lủng lẳng ngoài thân tàu là cách duy nhất để
chúng tôi có thể ra khỏi tàu. Dựa vào tình thế hiện nay, chúng tôi
chẳng thể nào ra ngoài và leo được lên xuồng, và ngay cả khi có ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.