LỜI HỨA VỀ MỘT CÂY BÚT CHÌ - Trang 86

Tôi đoán sẽ thu được kết quả ra trò, nhưng vẫn choáng váng khi

có đến 400 người xuất hiện. Chúng tôi quyên được 8.000 đô-la –
nhiều hơn dự kiến 3.000 đô-la. Buổi tiệc thật tuyệt vời, và trong
suốt bữa tiệc, mọi người đến gặp tôi và nói: “Tôi thực sự muốn
tham gia vào tổ chức này nhiều hơn nữa. Bữa nào tụi mình gặp nhau
đi, tôi cũng đang tìm kiếm một việc gì đó như thế này.”

***

Rõ ràng là những người bạn thân nhất của tôi sẽ giúp tổ chức

thêm nhiều bữa tiệc để huy động vốn, nhưng một đội ngũ lãnh đạo
nhỏ cũng bắt đầu hình thành và quan tâm đến nhiều thứ hơn
nữa, chứ không chỉ dừng lại ở các sự kiện. Richard, bạn học đại học
của tôi, một kỹ sư xuất sắc làm việc cho một trong những công ty
kiến trúc hàng đầu thế giới, đã đề nghị giúp thiết kế và xây
trường. Bạn tôi Libbie là chuyên viên tư vấn tại Deloitte, và sau khi
cùng tôi vạch ra các ý tưởng trên chiếc khăn ăn trong bữa sáng
muộn ngày Chủ nhật, cũng quyết định tham gia. Bạn cấp 3 thân
nhất của tôi, Mike, một chuyên viên ngân hàng đầu tư đã làm việc
ba năm tại Goldman Sachs, đề nghị dùng những kỹ năng của mình
để giúp quản lý hoạt động tài chính của chúng tôi. Tôi thậm chí còn
tuyển Jen Williams vào vị trí chuyên quản lý các tình nguyện viên.
Cuối cùng, cô hàng xóm của bạn tôi, Mimi, đã đến bữa tiệc
Halloween và nói với tôi rằng cô muốn ủng hộ chúng tôi nhiều
hơn nữa.

Khi Mimi và tôi có dịp đi uống nước với nhau khoảng một tuần

sau đó, cô ấy đã đưa ra một loạt các ý tưởng về cách phát triển tổ
chức hơn nữa. Cô không muốn chỉ tham gia với tư cách một tình
nguyện viên bình thường; cô ấy muốn biến PoP thành mục tiêu
chính của mình. Càng nói chuyện, chúng tôi càng thấy hợp nhau về
tầm nhìn đối với tổ chức. Sức sống của cô thật dễ lây lan, nguyên
tắc làm việc của cô ấy thật đáng ngưỡng mộ, và cô ấy đã mang lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.