LỜI NGUYỀN LÂU LAN - Trang 108

- Nhưng cô ấy diễn hay đấy chứ, đặc biệt là đôi mắt như biết nói của

cô ấy.

Nhưng khi cô quay đầu lại nhìn, thấy sắc mặt của Tiêu Sắt thật khó

coi, cô hiểu rằng câu nói của mình đã chạm đến lòng tự ái của Tiêu Sắt. Cô
vội vàng nói tỏ vẻ biết lỗi:

- Xin lỗi cậu, Tiêu Sắt, tớ không cố ý!

Tiêu Sắt lãnh đạm nói:

- Thôi được rồi, tớ biết nó diễn hay hơn tớ, đạo diễn cũng thích nó,

ngay cả cậu cũng thích nó. Ai cũng thế, không nói nữa, tớ chẳng để ý đâu.

- Vì chúng mình là bạn thân mà. - Bạch Bích an ủi cô. - Tối nay chúng

mình cùng đi ăn cơm nhé?

Tiêu Sắt lắc đầu nói:

- Không được rồi, hôm nay tớ đã có hẹn với đạo diễn của chúng tớ.

Nói xong, cô đưa mắt nhìn La Chu đang nói chuyện với mọi người ở

đằng trước.

Bạch Bích cũng nhìn về phía trước, ở hàng ghế trên cùng có hai người

đàn ông đang đứng, trông có vẻ còn trẻ. Bởi vì họ đang đứng quay lưng lại
phía cô nên cô không nhìn rõ khuôn mặt của họ, chỉ thấy một trong hai cái
lưng trông rất quen, quen đến mức tim cô đập nhanh hơn. Trong đầu cô lập
tức có cái gì đó lướt qua, nhưng lại nhanh chóng bị cô gạt đi, không thể
nào, không thể nào thế được. Cô lại quay đầu lại, nhìn thấy ánh mắt của
Tiêu Sắt đang hướng về phía trước, cô đã hiểu được tâm sự của Tiêu Sắt.

Bạch Bích tạm biệt Tiêu Sắt rồi một mình đi vào con đường tối om.

Con đường dài không một bóng người, cô chỉ nghe thấy tiếng bước chân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.