LỜI NGUYỀN LÂU LAN - Trang 118

- Cậu đang nhìn gì đấy? - La Chu hỏi anh.

- Ồ, nhìn gì đâu, La Chu, tớ hỏi cậu, vở kịch hiện nay cậu đang tập vì

sao lại lấy Lâu Lan làm bối cảnh? - Diệp Tiêu bỗng nhiên nhớ đến tên vở
kịch của La Chu: “Đoạn hồn Lâu Lan.”

- Cậu hỏi cái đó để làm gì?

- Tớ hiện đang thụ lý một vụ án. Vụ án này có khả năng liên quan đến

việc khảo cổ hồ La Bố. Nạn nhân bị chết cậu nhìn thấy hôm nọ là Hứa An
Đa. Anh ta là nhân viên của một Viện Nghiên cứu Khảo cổ, tháng 9 vừa
qua cũng đi khảo cổ ở hồ La Bố.

La Chu lắc đầu, nói:

- Tớ xin cậu đừng nói nữa, cứ nghĩ đến những việc ấy là tớ chịu không

nổi! Ý cậu là, cái chết của anh ta có liên quan đến thành cổ Lâu Lan? Sợ
quá đi, vở kịch mà tớ đang tập chính là nói về thành cổ Lâu Lan. Nói đi nói
lại, cuối cùng cậu lại lôi tớ trở lại chủ đề này.

- Tớ xin lỗi, việc này không liên quan gì đến cậu, coi như tớ chưa nói

gì!

- Thôi được, tớ nói cho cậu rõ nguyên nhân. Bởi vì tớ thích tiểu thuyết

của Yasushi Inoue[18]. Tớ thích tất các các tác phẩm của lão nhà văn hàng
đầu Nhật Bản này, như “Đôn Hoàng”, “Sói xanh”. Hơn nữa, ông còn là một
chuyên gia trong lĩnh vực nghiên cứu nền văn minh Tây Vực. Ông nghiên
cứu rất nhiều về lịch sử và văn hoá Tân Cương. Năm hơn 70 tuổi, ông còn
đích thân đến Tân Cương để khảo sát về nền văn minh cổ đại và các di chỉ.
Ông ấy viết rất nhiều tiểu thuyết lấy Tây Vực, Trung Quốc làm đề tài, trong
đó có một cuốn có tên là “Lâu Lan”, viết về Lâu Lan cổ đại. Tớ nhớ trong
đó nói về một người đàn bà tự vẫn, cũng chính là hoàng hậu của nước Lâu
Lan. Bà ta không muốn rời bỏ Lâu Lan nên đã tự vẫn, nhưng tớ vẫn nghi có
khả năng bà ta đã tự vẫn vì tình. Vì lí do rất sùng bái các tiểu thuyết của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.