LỜI NGUYỀN LÂU LAN - Trang 228

Bạch Bích nhìn đồng hồ trả lời:

- Đúng 3 giờ rồi ạ!

- Ồ, bà ấy sắp đến rồi!

- Ai sắp đến cơ ạ? - Bạch Bích không hiểu.

- Là tôi đây!

Một giọng nữ vang lên từ phía sau họ. Bạch Bích quay đầu lại, hoá ra

là bà bạn bệnh nhân của mẹ, nữ thi sĩ.

Mẹ Bạch Bích nói:

- Dạo này cứ 3 giờ hàng ngày bà ấy đều đến đây đọc cho mẹ nghe một

bài thơ dài, đã thành thói quen của bà ấy rồi!

Nữ thi sĩ mặc một bộ quần áo hoa. Bà ta ngồi xuống bên cạnh mẹ

Bạch Bích, cười nói:

- Chào cháu, Bạch Bích, cháu lại đến rồi, mẹ cháu có đứa con gái thế

này thật là phúc đức quá! Hôm nay cô sẽ đọc cho mẹ cháu một bài thơ dài
có tên là “Đất hoang”, tác giả là Eliot.

- “Đất hoang” của Eliot sao? - Bạch Bích bỗng nhớ đến cuốn sổ tay

nhỏ có chép bài thơ “Đất hoang” mà cô tìm thấy trong ngăn kéo của Giang
Hà.

- Đã được nghe bao giờ chưa? Đây là bài thơ cô thích nhất đấy, cô có

thể đọc thuộc lòng từ đầu đến cuối. Được rồi, cô bắt đầu đọc nhé...

Nữ thi sĩ bắt đầu đọc từ đoạn thứ nhất “Tang lễ của người chết” cho

đến đoạn cuối cùng “Lời sấm sét”. Điều khiến Bạch Bích ngạc nhiên là nữ
thi sĩ có thể đọc toàn văn bài thơ, không phải nhìn một chữ, cứ như thế câu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.