LỜI NGUYỀN LÂU LAN - Trang 259

- Nói tiếp đi!

- Hết rồi, chỉ có thế thôi, chẳng qua là tiện thì nói!

- Không, em nói rất hay, có lúc anh cũng rất đồng cảm! - Diệp Tiêu

nhìn Bạch Bích, biết cô đang có tâm sự, anh chỉ lãnh đạm nói:

- Em biết không, Giang Hà và Dư Thuần Thuận có một điểm chung,

họ đều đi qua hồ La Bố.

Bạch Bích gật đầu.

Diệp Tiêu nói:

- Điều không giống nhau của họ là, Giang Hà chết sau khi từ hồ La Bố

trở về Thượng Hải, còn Dư Thuần Thuận đến hồ La Bố thì không trở lại
nữa, ông ta đã chết trong vùng đất hoang của hồ La Bố.

- Em biết!

- Dư Thuần Thuận quyết tâm đánh bại tư tưởng cho rằng tháng 6

không thể đến hồ la Bố được. Khí hậu khắc nghiệt nhất ở hồ La Bố là vào
tháng 6. Ông tiến vào hồ La bố vào lúc nóng nực nhất, sau đó rẽ ngang qua
lòng hồ khô cạn. Đáng tiếc là ông đã đi nhầm đường và bị lạc trong đất
hoang hồ La Bố, giống như lạc vào mê cung. Ông trở thành kẻ xa lạ cùng
đường, cuối cùng đã bị chết vì thiếu nước và suy kiệt cơ thể. Khi người ta
tìm thấy thi thể của ông, ông đang nằm trong một cái lều bạt, thân thể loã
lồ, toàn thân đều bị trương phềnh và mọc đầy những bong bong nước, vô
cùng thê thảm.

- Đừng nói nữa! - Bạch Bích càng lúc càng xúc động. Cô không thể

chịu đựng nổi những điều Diệp Tiêu tả về cái chết của Dư Thuần Thuận,
bởi vì trước mặt cô như đang hiện lên bóng hình một khuôn mặt nam tử hán
râu dài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.