Hà mất. Nói thật, anh rất khâm phục em, em đúng là một người con gái
kiên cường.
- Em kiên cường á? - Bạch Bích lắc đầu. Cô bỗng ngẩng đầu lên nhìn
khuôn mặt giống Giang Hà như đúc, trong lòng lờ mờ linh cảm thấy điều
gì.
Bạch Bích không nói nữa, ánh mắt cô lục lọi căn phòng của Diệp Tiêu.
Trên bàn viết, cô nhìn thấy có một cái khung ảnh, bên trong có một bức
ảnh. Đó là ảnh một cô gái trẻ. Cô gái trong ảnh không xinh lắm, nhưng
trông rất dịu dàng. Bạch Bích nhìn bức ảnh hỏi nhỏ:
- Cô ấy là ai?
- Cô ấy ? - Diệp Tiêu nhìn bức ảnh, vẻ mặt hơi biến sắc, anh nói rất
nhỏ:
- Cô ấy là bạn gái cũ của anh.
- Hai người chia tay rồi à?
- Không, cô ấy chết rồi! - Diệp Tiêu khẽ nói.
- Em xin lỗi!
Diệp Tiêu nhẹ nhàng nói:
- Không sao, đều là chuyện quá khứ rồi. Cô ấy tên là Tuyết Nhi, là bạn
học cùng trường Cảnh sát với anh, lại cùng một khoa. Về sau, khi đi thực
tập, bọn anh nhận lệnh truy bắt bọn buôn bán ma tuý. Lúc đó xảy ra sự cố,
cô ấy bị bọn buôn bán ma tuý bắt giữ. Chúng tiêm chích cho cô ấy rất nhiều
heroin, cuối cùng cô chết trong đau khổ. Về sau anh...
Diệp Tiêu không nói tiếp được nữa, trong giọng nói cứng rắn của anh
đã thấy có âm mũi, anh ngẩng đầu nhìn lên trần nhà, cố gắng kiềm chế tình