LỜI NGUYỀN LÂU LAN - Trang 6

Đèn lại tắt, Bạch Chính Thu nằm xuống giường, nhưng vẫn không ngủ

được, còn vợ lại khôi phục hơi thở đều đều, có lúc, anh thực sự rất ngưỡng
mộ vợ.

Dần dần, anh đột nhiên cảm thấy phía lưng mình hơi rung, đó là sự

chấn động rất khẽ khàng, cảm giác đó đến từ dưới gầm giường, dưới đất.
Phía dưới đất là căn hộ tầng dưới, có thể còn phải hướng xuống dưới nữa.
Từ tầng 6 cho đến tận tầng 1, rồi đến bùn đất, đến nơi rất sâu trong lòng
đất.

Cả cơ thể anh liền run rẩy, anh giơ tay ra sờ xuống giường, đúng vậy,

giường đang rung. Khi anh mở mắt, anh nhìn thấy một bóng người ở trong
căn phòng tối đen.

Đó là bóng người, rất nhỏ bé, đang từ từ di chuyển về phía trước.

Anh mở to mắt, trong mắt phát ra chút ánh sáng, anh từ từ ngồi hẳn

dậy. Cái bóng đó càng lúc càng lại gần, chiếu rọi lên mặt anh, hình ảnh
bóng hình đó cũng rõ dần lên, thân hình bé nhỏ đó giống như một con thú
chưa cai sữa lao vào người anh. Những sợi tóc dài quét vào mặt anh, anh
ngửi thấy mùi vị quen thuộc của con tiểu dã thú đó.

- Con gái yêu, sao vậy? - Bạch Chính Thu ôm chặt cô con gái vừa lao

vào lòng anh.

Con gái vùi mặt vào lồng ngực anh, ngón tay thon dài bấu mạnh vào

lưng anh, anh lấy làm lạ là những ngón tay gầy guộc của cô con gái mới 10
tuổi sao lại có sức lực mạnh đến thế, đến nỗi móng tay con bé cắm vào thịt
anh khiến anh cảm thấy hơi đau nhức.

Vợ cũng thức giấc, cô bật đèn, lại thở dài, chắc là đang than thở đêm

nay không được ngủ yên giấc, sau đó cô xoa đầu con gái, ướt sượt, toàn mồ
hôi, như thể vừa mới từ dưới nước lên, cũng nhiều mồ hôi như trên người
chồng. Cô vốn là người ưa sạch sẽ, rất ghét thứ mùi mồ hôi hôi rình, và cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.