LỜI NGUYỀN LÂU LAN - Trang 63

cậu biết không? Có lúc, tớ cũng hơi thích anh ấy, bởi vì, anh ấy rất đàn ông.
Tớ thích những người đàn ông như vậy. Đàn ông bây giờ chả mấy ai được
thế. Những người mà cố dán vào mình chút lông mao trên ngực để cho
mình có tí chất đàn ông thực ra là những kẻ ngu ngốc nhất.

Bạch Bích nghe Tiêu Sắt nói, như dần hiểu ra điều gì đó, rồi cô mỉm

cười gật đầu nói:

- Bây giờ, tất cả đều kết thúc rồi, đừng nhắc đến những chuyện đó

nữa.

- Được rồi, cậu sẽ sớm quên đi tất cả thôi.

Tiêu Sắt nắn bả vai Bạch Bích. Cô cảm thấy như thế là đủ rồi, bả vai

Bạch Bích mềm mại, cả người cô cứ như đang mềm oặt ra, và khẽ run lên.

Phải khó khăn lắm Bạch Bích mới ngẩng được đầu lên, cười hỏi:

- Thôi nói chuyện khác đi, lần trước cậu nói đã tham gia một đoàn

kịch, đang chuẩn bị tập vở mới à?

- Ừ, cậu đã nghe nói đến một nhà văn trẻ tên là La Chu bao giờ chưa?

- Tiêu Sắt hỏi.

Bạch Bích lắc đầu.

- Ôi, anh ấy bây giờ chưa có tiếng tăm mấy, có lẽ là bởi vì những thứ

anh ấy viết mọi người xem không hiểu, những người xem hiểu lại nói anh
ấy là tầm thường. Hiện nay anh ấy đảm nhận viết kịch bản kiêm đạo diễn
cho đoàn kịch của tớ. Chúng tớ đang tập một vở mới có tên là “Đoạn hồn
Lâu Lan”.

- Đoạn hồn Lâu Lan? - Bạch Bích có vẻ không thích cái tên này.

- Sao thế?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.