LỜI NGUYỀN LỖ BAN - TẬP 2 - Trang 127

đường nhỏ dẫn đến hành lang. Đó là vị trí dụ người vào khảm, khảm tử gia
sẽ không bố trí nút lẫy khống chế khảm diện tại đó.

Sau khi Lỗ Ân ngã xuống bất tỉnh, ông không đứng lên được nữa. Người

đàn bà mang mặt nạ ly miêu vẫn đứng yên bất động. Khu vườn bỗng trở nê
yên ắng lạ thường, chỉ còn lại tiếng lào xào khe khẽ của gió Bắc thổi qua lá
úa, và chút xao động của gợn sóng lăn tăn dưới mặt ao.

Rất lâu rất lâu sau, cuối cùng, người đàn bà mang mặt nạ ly miêu màu

bạc cũng đã chậm rãi đưa cánh tay trái lên. Đây chính là một mệnh lệnh,
một mệnh lệnh không cần phải nghi ngờ.

Một bóng đen cao lênh khênh nhanh chóng chui ra từ dưới lan can đá

của luống hoa phía đầu hành lang, như một ngọn gió nhẹ nhàng lao vút về
phía con đường nhỏ, rồi ngoặt một cái vòng qua khóm cây, bước xéo thêm
vài bước, đã đến mé bên kia của chậu thả sen.

Chậu thả sen chứa đây nước không những to lớn nặng nề, mà còn rất

cao. Gã cao kều phỉa kiễng hẳn chân lên mới có thể nhìn thấy đôi chân của
Lỗ Ân thấp thoáng sau đám lá sen khô héo. Gã liền quay đầu đưa mắt ngầm
ra hiệu cho người đàn bà đứng trên thềm đá. Người đàn bà vẫn mặt lạnh
như tiền, chỉ gật đầu thật mạnh.

Chậu lá sen bắt đầu xoay chuyển, rồi trượt đi chậm rãi không một tiếng

động, hệt như phiến lá lướt trên mặt nước.

- Khoan đã! Không được!

Vang lên tiếng quát lớn của một người đàn bà, phía cuối giọng nói sắc

lạnh có pha lẫn chút âm sắc ngọt ngào. Giọng nói được truyền đến từ mé
bên kia của ao nước.

Nhưng đã chậm một bước! Mặc dù người đàn bà đứng trên thềm đá đã

vội vã đưa tay ra hiệu dừng lại, mặc dù gã áo đen cũng đã gắng hết sức
bính sinh ngăn cản chậu lá sen tiếp tục chuyển động, nhưng tất cả đã quá
muộn. Chậu lá sen ngoan cố vẫn tiếp tục xoay đi. Không phải là cơ quát đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.