LỜI NGUYỀN TRUYỀN KIẾP - Trang 120

thường là họ muốn nói đến các dòng tộc. Mọi thứ ở đây đều liên quan đến
dòng tộc.”

“Bạn nói vậy là mình hiểu rồi.” Rebecca thở dài.

“Nhưng... mọi thứ là như vậy mà.” Khuôn mặt Anton trở nên nghiêm túc

và chăm chú. “Điều này có vẻ hơi buồn cười. Mọi người ai cũng tự hào
rằng mình thuộc về một trong những dòng tộc ‘lâu đời’. Nhưng chẳng mấy
ai ở đây thực sự là người ở vùng này cả. Khi Hạt Garden được thành lập,
nó đã thu hút rất nhiều người từ nơi khác đến, những người không phải là
một phần của New Orleans ngày xưa - ví dụ như những người nói tiếng
Pháp, hay những người Creole theo Công giáo. Cụ cố-cố-cố-gì-gì-đó của
mình ngày trước ấy, người đã xây ngôi nhà mà gia đình mình hiện đang ở
ấy...”

“Thì sao?”

“Cụ là một thương nhân buôn bán cà phê từng sinh sống khắp vùng

Caribbe. Nhưng cụ lại sinh ra ở London và lớn lên ở New York. Còn gia
đình Bowman thực chất có tên là Baumann, đến từ Boston - họ là người
Đức. Họ theo đạo Tin lành, cũng như hầu hết những người di cư sang các
vùng khác quanh đây. Nhà Sutton lại là dân nhập cư gốc Ireland. Ai cũng
giàu có và thành đạt, lẽ dĩ nhiên là vậy - họ là những thương lái buôn vải
sợi, chủ ngân hàng hay những nhà buôn gặp thời. Nhưng họ đều từng là
những kẻ ngụ cư, và rất nhiều trong số đó tự làm giàu từ hai bàn tay trắng.
Nói cách khác, họ không hẳn là những người thừa kế giàu có.”

“Bạn biết nhiều về lịch sử nơi này thật.” Rebecca nói. Cơn gió thổi bụi

vào miệng cô, làm tung những sợi tóc bay lòa xòa trên khuôn mặt cô,
nhưng cô không hề muốn cuộc dạo bộ này sẽ kết thúc hay Anton ngừng nói
chuyện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.