LỜI NGUYỀN TRUYỀN KIẾP - Trang 178

trông Anton cũng ngượng ngùng và lúng túng như những gì cô đang cảm
thấy.

“Cứ như là đã lâu lắm chúng mình mới... cậu biết đấy... gặp nhau ấy

nhỉ.” Anton vừa nói vừa chầm chậm lái xe dọc theo phố Prytania, quay trở
lại phía Hạt Garden. “Mình nghĩ có lẽ cậu đã đổi ý về... cậu biết đấy...
hmmm.”

Giọng Anton ngập ngừng và hình như là đang húng hắng ho.

“Ồ, không!” Rebecca vội vàng đáp. “Ý mình là, mình thực sự muốn đi

mà.”

Nghe có vẻ háo hức quá mức, cô nghĩ. Cô không muốn Anton nghĩ mình

là một Pleb lúc nào cũng rúc rích cười và luôn khát khao được hẹn hò cùng
một chàng trai trường St. Simeon’s.

“Mình định nói là mình thực sự mong được, cậu biết đấy, đến tham dự

bữa tiệc. Để xem ngôi nhà và mọi thứ. Mình không có ý - ờ, ý gì khác.”

“Ồ.” Anton nói, hơi chau mày và những ngón tay gõ nhịp trên vô lăng.

“OK.”

Giờ thì Rebecca bắt đầu cảm thấy lo lắng vì đã làm cho Anton khó chịu.

Khi đi bộ trên Đại lộ St. Charles, mọi chuyện dễ nói hơn rất nhiều, Rebecca
thầm nghĩ. Ngồi bên nhau trong khoảng không gian giới hạn như thế này
thì thật là khó. Nó giống như... thế nào nhỉ, một cuộc hẹn hò thực sự vậy.
Lần đầu tiên mọi người sẽ thấy họ công khai đi cùng nhau, nếu không tính
cái hôm ở quán cà phê. Một nỗi lo lắng ập đến bao trùm lấy Rebecca.

“Mình đến nơi rồi.” Cuối cùng thì Anton cũng lên tiếng và đỗ xe lại tại

một khu vực yên tĩnh ngập tràn ánh đèn vàng nằm trên Đường số 4.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.