LỜI NGUYỀN TRUYỀN KIẾP - Trang 197

hành của đội Septimus. Amy và Jessica đã từng nói với cô như vậy, khi giải
thích một cách cặn kẽ và tỉ mỉ về những điểm trọng tâm của mùa lễ hội.
Chẳng trách gì Helena lại hoảng loạn đến thế.

“Một lời nguyền, một lời tiên tri.” Dì Claudia đứng dậy, đẩy chiếc ghế

của mình lùi lại phía sau. “Dù là gì đi nữa, thì nó cũng đã trở thành hiện
thực. Trong suốt một trăm năm mươi năm qua, không có bất kỳ một cô con
gái nào của dòng họ Bowman còn sống sót. Những người con trai đã
trưởng thành, lập gia đình và sinh con đẻ cái, nhưng không có một người
con gái nào sống được qua tuổi thành niên.”

“Thật không ạ?” Điều này nghe có vẻ cường điệu đến mức khó tin.

Chẳng lẽ cảnh sát không tiến hành điều tra khi những cô gái đó đều chết
đột ngột như vậy chỉ trong cùng một ngôi nhà hay sao?

“Năm tháng trôi qua, không có nhiều con gái được sinh ra trong gia đình

Bowman.” Dì Claudia nói với cô trong khi đi đi lại lại như một con gấu
Bắc cực trong vườn thú. “Nhưng cô gái nào cũng chết trước sinh nhật lần
thứ mười bảy của mình. Ngay cả những người đã được đưa đi thật xa khỏi
ngôi nhà đó để sống với bạn bè và gia đình ở những bang khác cũng vậy.”

“Còn hồn ma mà họ nói các cô gái đó có thể nhìn thấy thì sao ạ?” Đây là

điều Rebecca thực sự muốn biết, và câu hỏi đó khiến dì Claudia như chợt
tỉnh cơn mê. Dì ngừng đi lại và nhìn Rebecca chăm chú.

“Con đã nhìn thấy hồn ma đó rồi à?” Dì hỏi trong khi khuôn mặt tái dần

đi. Một con gián đang cuống cuồng chạy dọc theo sàn bếp, chỉ cách chân dì
có vài phân, nhưng dì hình như không để ý.

“Tất nhiên là không ạ!” Bây giờ chưa phải lúc để kể cho dì Claudia nghe,

Rebecca tự nhủ. Cô không biết vì sao mình lại có dự cảm như vậy, vì sao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.