LỜI NGUYỀN TRUYỀN KIẾP - Trang 223

thành viên trong nhóm. Vậy mà sao lúc này cậu lại lo lắng cho cô ta đến
mức không thể nhấc điện thoại lên gọi cho một cô gái khác - là cô?

“Vì vậy cậu nên hiểu vì sao mình lại bận bịu đến thế.” Anton nói bằng

giọng điệu như thể cậu đang đưa ra kết luận cho vụ kiện của mình trước
một bồi thẩm đoàn.

“Mình hiểu là cậu đang buồn phiền và lo lắng.” Rebecca nói. “Nhưng

hoàn toàn gạt mình ra như vậy rồi đổ lỗi cho toàn bộ các sự việc liên quan
đến Helena - có vẻ thuận tiện quá nhỉ?”

“Hả?”

“Mình muốn nói rằng, cậu bảo mình không nói với cậu sự thật.” Rebecca

nói tiếp, gay gắt hơn và cáu tiết vì vẻ mặt tức tối của Anton. “Nhưng chính
cậu cũng không hề nói toàn bộ sự thật với mình, có đúng vậy không? Tại
sao cậu không chịu thừa nhận rằng cậu không hề thích bị mọi người lạnh
nhạt tại bữa tiệc của nhà Bowman? Vì lẽ đó, cậu mới làm ra vẻ như mình
không hề tồn tại trong mắt cậu nữa. Đó là một lối thoát thật dễ dàng phải
không?”

“Mình không làm ra vẻ như cậu không tồn tại! Chỉ là mình, cậu biết đấy,

phần nào đó đang lo lắng.”

“Lo lắng về những người khác sẽ nghĩ gì phải không?”

“Tại sao cậu không chịu nghe mình chứ? Mình đang nói với cậu rằng

một người bạn thân của mình, một người bạn thân của gia đình mình, có
thể sẽ gặp nguy hiểm thực sự.”

“Còn mình thì không phải bạn của cậu? Cậu không thể nói với mình

chuyện đó sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.