LỜI NGUYỀN TRUYỀN KIẾP - Trang 248

“Mẹ tôi và tôi đang bàn tính, và tôi đã nói với bà rằng cậu có chiều cao

tương đương với Helena.”

Rebecca nhíu mày. Marianne đang dẫn câu chuyện đến đâu đây?

“Và thường thì, đóng vai một người hầu là chuyện vô cùng hệ trọng, vì

cậu sẽ phải đến dự tất cả các bữa tiệc và tiệc trưa của nữ hoàng, cũng như
những sự kiện quan trọng khác. Vì vậy thật không công bằng cho người
con gái nào nhận được lời đề nghị này vào phút cuối cùng, bởi vì cô ấy sẽ
mất chín mươi phần trăm niềm vinh hạnh. Nhưng dù sao đi nữa chúng tôi
cũng mong cậu sẽ không lấy làm phiền, bởi vì cậu chưa thực sự tham dự
các dạ tiệc hay hoạt động gì khác, phải vậy không?”

“Chưa.” Rebecca trả lời và cảm thấy khó hiểu, không biết mình sẽ phải

đồng ý hoặc không đồng ý với điều gì. Marianne đang diễn đạt không được
rõ ý lắm.

“Đó là suy nghĩ của tôi.” Trông Marianne đã bớt căng thẳng. “Cậu chỉ ở

New Orleans một thời gian thôi, phải không? Chính vì vậy không chắc cậu
sẽ có được cơ hội này một lần nữa đâu.”

“Cơ hội để làm gì cơ?” Liệu có phải Marianne đang thực sự đề nghị cô

đóng vai người hầu - thay cho vị trí của Helena hay không? Marianne trở
nên bối rối, tay thậm chí còn đung đưa chiếc cặp sách mạnh hơn.

“Cậu có muốn cùng tôi đứng trên xe diễu hành tuần tới không? Cậu chỉ

cần đứng đó, vẫy tay chào và ném những hạt cườm thôi. Sẽ có người đưa
hạt cườm cho cậu, bởi vì cậu sẽ không cử động được nhiều đâu - họ sẽ
ghim chặt váy áo và tóc của chúng ta lại, vì chúng rất to và rất nặng. Rồi
cậu sẽ thấy. Có lẽ bây giờ cậu nên ghé qua nhà tôi để xem qua. Gia đình tôi
có thợ may riêng, cô ấy đang may hai bộ trang phục tại nhà tôi, có khi phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.