LỜI NGUYỀN TRUYỀN KIẾP - Trang 295

quanh mình. Khi bộ tóc cao nghệu đó đã yên vị, Rebecca cảm thấy như
mình phải cao đến tận hai mét.

“Cháu nghĩ là ổn.” Những người cận vệ đã biến mất, còn dì Claudia thì

mải đính phần trên chiếc áo trang kim vào bộ đồ nịt người của Rebecca. Dì
Claudia và Miss Karen đã nói đúng: ở trong chiếc váy đồ sộ này nóng vô
cùng. Rebecca cố quay đầu sang hai bên và cảm thấy nhẹ người khi nhận ra
chiếc cột cũng quay theo cô. Nhưng không thể phủ nhận rằng đây sẽ là một
cuộc hành trình dài và không hề dễ chịu chút nào.

“Giờ thì, dì sẽ chờ con ở Quảng trường Jackson.” Dì Claudia nói với cô.

“Đến lúc ấy dì sẽ giúp con ra khỏi những thứ này.”

“Và cháu sẽ phải tìm Aurelia ở đâu ạ?”

“Con bé và Claire sẽ ở ngã tư giữa Đường số 6 và Đại lộ St. Charles. Bố

mẹ Claire có mấy cái thang mà.”

Rebecca nhận thấy hầu hết các gia đình đều xếp hàng dọc theo tuyến

đường diễu hành trên những chiếc thang, hoặc những chiếc hộp để con họ
có thể ngồi trên đó. Aurelia và Claire xuất hiện như thể hai kẻ cướp ở các
cuộc diễu hành, vì chúng rất dễ dàng bắt được các chuỗi hạt cườm, các loại
đồ chơi mềm, những chiếc cốc nhựa, và những đồ vật khác đổ xuống như
mưa từ mỗi chiếc xe diễu hành. Đêm thứ Bảy tuần trước khi Rebecca đi
cùng hai đứa, cô đã bị những đồ vật tặng thưởng đó rơi trúng đầu hết lần
này đến lần khác, mặc dù trước cả một hàng rào những chiếc thang cô khó
lòng nhìn thấy được bất kỳ chiếc xe diễu hành nào.

“Giờ thì hãy hứa với dì,” dì Claudia ghé người lại gần hơn nói khẽ, “con

sẽ không rời khỏi vị trí này cho đến khi dì đến đón con.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.