LỜI NGUYỀN TRUYỀN KIẾP - Trang 296

“Cháu không thể chạy đi đâu được mà.” Rebecca thì thầm đáp lại. Điều

đó quả thực không sai. Trong bốn giờ tới hoặc có thể lâu hơn, cô sẽ là tù
nhân trong bộ trang phục của mình.

“Dì sẽ đợi.” Dì Claudia cam đoan. “Dì sẽ mang quần jeans và áo khoác

đến cho con để con không bị chết cóng. Mặc dù dì nghĩ con sẽ thấy việc
ném các hạt cườm là một công việc rất nóng nực.”

“Cháu sẽ cố gắng hết sức.” Rebecca cười toét miệng. Cô định sẽ tung

những hạt cườm xa hết mức có thể, nhất là khi việc đó buộc người cận vệ
của cô phải làm việc vất vả hơn.

“Và một điều này nữa.” Dì Claudia đang không hề cười. “Nhớ là phải

nhìn. Khi con... con hiểu chứ.”

Rebecca gật đầu. Cô biết chính xác dì Claudia đang nói về điều gì. Khi

xe diễu hành của cô đi qua nhà Bowman, cô phải đảm bảo mình sẽ nhìn lên
phía cửa sổ nhà họ. Đêm hôm đó hai cô gái sẽ nhìn thấy nhau dưới ánh
sáng của ngọn đuốc.

Đội rước đuốc đã châm lửa những ngọn đuốc của mình và cất tiếng gọi

nhau í ới. Một vị công tước phi ngựa qua, gọi với tới chỉ huy rằng đã sắp
đến giờ xuất phát. Ánh đèn màu lam lấp lóa của một chiếc xe cảnh sát xuất
hiện; chiếc xe này sẽ dẫn đầu đoàn diễu hành đến Đại lộ Napoleon. Dì
Claudia sợ làm ảnh hưởng đến phần hóa trang của Rebecca nên đã gửi cho
cô một nụ hôn gió rồi trèo xuống xe.

Septimus chuẩn bị khởi hành.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.