LỜI NGUYỀN TRUYỀN KIẾP - Trang 51

5

Ngày hôm đó, khi Rebecca và Aurelia đi học về, dì Claudia vẫn còn

đang bói bài ta-rô ở Khu phố Pháp. Rebecca cảm thấy mừng vì điều đó: cô
chẳng còn tâm trạng nào để trả lời những câu hỏi kiểu như “tuần đầu tiên đi
học của con thế nào?” Amy và Jessica hàng ngày ăn trưa cùng cô chỉ là vì
hai người đó bị yêu cầu phải làm như vậy, chứ họ sẽ chẳng bao giờ là bạn
bè thực sự của cô được. Không có ai khác nói chuyện với cô. Còn trong giờ
học, Rebecca luôn cảm thấy mình lạc lõng: chương trình giảng dạy ở
Louisiana hoàn toàn khác với chương trình cô đã theo học ở New York. Tất
cả các môn học đó, hoặc là Rebecca đã học qua và cảm thấy chán ngán,
hoặc là cô chưa học đến và cảm thấy rối mù.

Trời không hề nóng - tiết trời giống như một ngày xuân êm dịu hơn là

một buổi chiều cuối thu - nhưng bộ đồng phục học sinh cứ cọ cứng vào
người khiến Rebecca thấy mình như bị bóp nghẹt đến gần chết. Có cái gì
khác nữa khiến cô cảm thấy rối bời và chán nản. Trong khi treo áo khoác,
vô tình khuỷu tay cô chạm phải những đồ trang trí phù thủy treo trên tường,
và tý chút nữa thì con búp bê làm bằng cành khô đó rơi xuống đất. Những
thứ ngu ngốc này chỉ làm cô thêm bực mình.

“Được lắm.” Rebecca lớn tiếng. “Thế đấy!”

Mái tóc loăn xoăn của Aurelia thò vào cửa phòng ngủ.

“Chị đang nói với em đấy à?” Cô bé tròn mắt hỏi.

“Chị chỉ muốn dọn sạch những thứ này ra khỏi phòng!” Rebecca vừa nói

vừa giơ tay chỉ chiếc mặt nạ với cái miệng rộng ngoác và một cái hộp treo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.