LỜI NGUYỀN TRUYỀN KIẾP - Trang 53

lưng một lát vì mệt mỏi rã rời. Aurelia cũng ngồi xuống, tay túm lấy dúm
bông của miếng đệm cách nhiệt.

“Đoán xem gì nào?” Cô bé nhìn Rebecca rồi quay sang hướng khác. “Em

biết đêm nay Helena và bạn bè cô ta sẽ đi đâu nhé!”

Rebecca nhắm mắt lại.

“Chị chẳng bận tâm về bọn chúng đâu, Relia. Chúng nó là những đứa

hợm mình xấu nết cần phải bước chân ra khỏi thị trấn này và cần có một
định hướng.” Mà phải biết về những nơi Helena sẽ giao du để làm gì nhỉ?
Sẽ chỉ là một nơi nào khác mà Rebecca lại bị làm nhục và bị coi thường.
Ngày hôm nay ở trường cô đã ngán “Bọn họ” lắm rồi.

“Không chỉ có Helena đâu, cả bọn con trai nữa. Những anh chàng học ở

trường St. Simeon’s ấy.” Aurelia xoay người sang phía Rebecca, thì thào:
“Bọn họ sẽ đến nghĩa trang!”

“Thật sao?” Đó không phải là điều Rebecca nghĩ mình sẽ được nghe.

“Thứ Sáu tuần trước, em tỉnh dậy vào lúc nửa đêm vì nghe thấy tiếng

người cười nói bên ngoài. Lúc đầu em nghĩ đó là tiếng Marilyn kêu khi nó
muốn khoe với em mỗi lần bắt được cái gì đó. Lúc thì một con chim, có khi
là một con chuột. Nên em thức dậy để tìm nó và... và...”

Rebecca mở mắt và nhìn Aurelia chăm chú - cô em họ của cô đang kể

chuyện đầy hào hứng.

“Và sao nữa?”

“Em đi về phía khách sảnh rồi nhìn ra ngoài cửa sổ. Helena cùng mấy

đứa con gái và tất cả những tên con trai đó đang đứng trước cổng nghĩa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.