LỜI NGUYỀN TRUYỀN KIẾP - Trang 8

1

Mưa đang hối hả trút xuống vào buổi chiều Rebecca Brown đến New

Orleans. Khi máy bay hạ thấp độ cao bay qua tầng mây xám, cô chỉ thoáng
nhìn thấy một đàn thiên nga đông đúc ở phía tây thành phố. Hàng cây bách
xé toạc màn mưa dày đặc, một nửa đã bị nhấn chìm trong cơn mưa đang
quất nước ào ạt, thấp thoáng trong mưa bóng một vài con diệc tuyết. Thành
phố bốn bề bị nước vây kín: những con thiên nga và đầm lầy; hồ nước lợ
Pontchartrain, nơi những con bồ nông đang sà mình trên mặt nước; chiếc
cầu phao hẹp, là chiếc cầu dài nhất thế giới, nối liền thành phố và Bờ Bắc
xa xôi; và tất nhiên, cả khúc quanh của dòng sông Mississippi đã bị ngăn
lại bởi những con đê xanh mướt cỏ.

Như nhiều người New York khác, Rebecca biết rất ít về New Orleans.

Cô còn hầu như chẳng nghe mấy về nơi này cho đến khi cơn bão Katrina ập
đến, và hàng tối nó đều xuất hiện trên bản tin - loại tin tức chẳng hề khiến
người ta muốn chuyển tới thành phố này chút nào. Nước lũ đã quét đi một
phần mười thành phố, ngập tràn nơi đây như một bát nước đầy sau khi hệ
thống đê của những con kênh đào bị phá vỡ. Ba năm sau, New Orleans
dường như vẫn chỉ là một thành phố của những đống đổ nát. Hàng nghìn
người dân của thành phố này đang phải sinh sống tản mát khắp nơi trên đất
nước. Nhiều ngôi nhà vẫn đang chờ để được phá bỏ và xây dựng lại, số
khác thì đã bị xóa sổ hoàn toàn. Một số ngôi nhà vẫn còn kẹt với đống đồ
đạc úng nước dưới mái nhà bị sập, rất nguy hiểm nếu bước vào trong, và
vẫn đang đợi chờ chủ nhân của chúng hay những người thuê nhà, những
người sẽ không bao giờ quay trở lại.

Có người cho rằng thành phố này, một trong những thành phố cổ nhất

nước Mỹ, sau cơn bão và trận lũ đó sẽ chẳng thể nào phục hồi. Chính vì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.