LỖI NHỊP TRÁI TIM - Trang 226

Hạ không thèm trả lời đi thẳng. Anh nheo mắt ngó theo nghe hơi bực bội
bởi thái độ chống đối ngầm của Hạ.

Chuông reo báo hết giờ. Nhìn ra cổng Hạ đã thấy xe anh đậu bên kia đường
dưới bóng cây phượng vị. Anh đứng tựa lưng vào cửa, 2 chân bắt tréo mắt
nhìn mông lung, tướng thảnh thơi, nhàn nhã, với phong cách lịch lãm đúng
mẫu người đàn ông lý tưởng. Bao ánh mắt đổ dồn về phía Hạ và anh đầy
ngưỡng mộ. Hạ tức giận mím môi chiu đại vào cửa xe anh mở sẵn. Vô tình
đập vào mắt mọi người hình ảnh người chồng yêu thương vợ đúng mức.
Anh cười cười vòng qua mở cửa xe ngồi vào tay lái, 2 người vẫn im lìm về
đế nhà. Hạ chần chừ không muốn vào v2i cô biết giờ này không có ai ở nhà
mà chỉ có anh và cô đối mặt nhau, thì Hạ lại không muốn.

Đang suy nghĩ thì nghe tiếng anh vang lên cay cú :

- Sao chưa chịu vào nhà ? Hay muốn tôi bồng ?

Hạ mím môi bước xuống xe, dập cửa đánh rầm, miệng làu bàu trước khi
ngoe nguẩy vào nhà : "có mà điên mới muốn vậy".

Anh nhếch môi thọc 2 tay vào túi quần, lững thững theo sau.

Thế là cuộc chiến tranh giữa anh và Hạ kéo dài chẳng được bao lâu, vì hôm
nay cả 2 phải ra sân bay đón ông bà Sảnh đi du lịch trở về. Trước mặt 2
người, cô và anh phải đóng vai cặp vợ chồng thật hạnh phúc. Đôi lúc Hạ
nghe mệt mỏi chán chường.

Từ hôm xảy ra chuyện đến nay, Hạ không thèm mở miệng, cũng không
thèm ngó ngàng đến anh. Vậy mà không biết động cơ nào khiến anh vẫn
kiên nhẫn đưa rước cô đi học mỗi ngày. Thậm chí đến học thêm anh cũng
tận tình đưa đón. Đôi lúc Hạ cố nghĩ xem anh còn muốn giở trò gì, nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.