LỖI NHỊP TRÁI TIM - Trang 228

Rồi bà kề tai Hạ rù rì chuyện gì không biết, mà mọi người thấy mặt Hạ dần
dần đỏ lên như gấc chín. Cô lắc đầu lia lịa còn bà Sảnh thì phá ra cười, rồi
nói :

- COn nhỏ nay có chồng rồi mà còn mắc cỡ. Nói chuyện có con là mặt mày
đỏ tía.

Nãy giờ Thiệu Dân im lặng quan sát mọi người, giờ anh mới lên tiếng gỡ
rối :

- Tụi con chưa tính đến chuyện có con đâu mẹ. Hạ còn hơn 1 năm nữa mới
ra trường.

Bà Sảnh lẫy hờn :

- Học thì học, có con thì có chứ. Bộ tụi bây tính để cho vợ chồng già này
xuống mồ mà không thấy mặt đứa cháu hay sao ?

Hạ rối rắm cúi đầu, Thiệu Dân cũng khó xử bởi đòi hỏi đột xuất của mẹ
đành lặng im. Vọng Thường quay nơi khác nghe lòng se sắt. Ông Sảnh thấy
chuyến đến hồi gây cấn, nên lên tiếng can :

- Thôi bà ! Mình mới về còn mệt, nên nghỉ ngơi trước đã, chuyện đó để bàn
sau.

Bà Sảnh đứng dậy theo ông về phòng, nhưng vẻ mặt vẫn còn giận. Được
vài bước, bà quay lại nói với Hạ :

- Mẹ có mua quà cho tụi con đây. Để chiều rảnh, mẹ soạn cho.

Bà vừa đi khuất thì Vọng Thường cũng đứng lên lững thững bước ra sân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.