LỖI NHỊP TRÁI TIM - Trang 230

- Thì mình có con cho rồi, chứ còn gì nữa.

Hạ nghe lùng bùng, nghĩ anh đùa quá đáng nên xụ mặt cộc cằn :

- Không thể được.

Thiệu Dân nghe tự ái nên hỏi lại :

- Tại sao ?

- Tại sao thì anh biết rồi.

Thiệu Dân bực bội :

- Tôi không biết gì và cũng không thấy có gì trở ngại. Như mẹ nói đó, có
con thì có, đi học thì vẫn cứ đi.

Hạ thiếu điều muốn nhảy nhỏm lên. Chuyện như vậy mà anh nói tỉnh bơ,
anh nghĩ anh là ai chứ ? Hạ chợt nghĩ, anh là chồng Hạ chứ ai. Nếu anh đòi
hỏi chuyện vậy thì cũng đâu có gì sai trái. Hạ bối rối :

- Nhưng Hạ chưa quen với những ý nghĩ như vậy.

Anh nhướng mày nói đơn giản :

- Vậy thì bây giờ tập cho quen.

Hạ cúi đầu buồn bã bởi ý nghĩ mình bị xem thường. Chuyện hệ trong vậy
mà anh nói chẳng 1 chút cảm xúc nào, vẫn giọng tỉnh tỉnh đầu đặn, gương
mặt lành lặn đầy giễu cợt. Cô hơi quay mặt để giấu đôi mắt đỏ lên sắp
khóc, giọng nghèn nghẹn :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.