LỖI NHỊP TRÁI TIM - Trang 258

Thiệu Dân đưa điếu thuốc lên môi rít một hơi dài để giấu cảm xúc của mình
. Giọng cô chợt trầm hẳn như than :

- Nhưng thôi, bây giờ nói gì cũng không còn ý nghĩa . Bởi uất ức trong lòng
bấy lâu nay và nhiều chuyện chợt từ đâu đưa đến, gây ra chuyện rối rắm
như vầy, chứ tôi nào muốn thế . Giờ đây nói gì cũng đã muộn màng, không
thể cứu vãn được nữa rồi.

Tiếng Thiệu Dân vang lên bất chợt :

- Cô nghĩ vậy à ?

Hạ lặng thinh nghe hồn nhẹ tênh như trút được lòng mình . Giờ cô không
còn gì uất ức, chỉ còn một nỗi xót xa, vương vấn của con tim bất trị . Hạ
muốn quên, nhưng nó không chịu xóa bóng hình anh mà còn đầy thêm
nhức nhối.

Thấy cô mãi lặng thinh, anh nói tiếp, giọng dửng dưng :

- Thôi, suy nghĩ chi nhiều cho thêm mệt . Chuyện đến nước này thì mỗi
chúng ta hãy chịu trách nhiệm về mình . Hình như cô có ý định rời khỏi đây
từ lâu, giờ quyết định vầy cũng tốt . Thôi ngủ đi, mai có sức lên đường.

Cách nói vô tình, vô trách nhiệm đó làm Hạ đau đớn bẽ bàng, như Hạ là
gánh nặng mà anh vừa trút khỏi tay mình . Không muốn khóc nhưng nước
mắt từ đâu cứ rơi ra . Cảm xúc dâng trào, cơn nấc nghẹn càng không kiềm
chế được, làm run run bờ vai nhỏ . Cô gạt đi những dòng lệ tuôn tràn,
nhưng không thể ngăn được dòng suối từ trong những vết thương lòng
cuồn cuộn dâng cao.

Không biết tự bao giờ, Hạ đã nằm gọn trong lòng của anh mà cô cũng
chẳng hay với dòng lệ vẫn còn trào xuống má . Anh cúi xuống lau lệ giùm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.