LỖI NHỊP TRÁI TIM - Trang 281

không còn gì hy vọng. Nếu biết trước sự việc bẽ bàng này, tha anh ở bên ấy
gặm nhắm niềm đau còn hơn về đây càng thêm cay đắng. Nhưng trách ai
đây ? Tại mình cồ chấp ôm vào lòng mối tình tuyệt vọng thay vì cố lãng
quên. Thôi thì gắng guo75ng vui để người mình yêu được hạnh phúc vẹn
toàn.

Thường chỉ gật đầu, rồi uể oải đứng lên.

- Tôi có mang quà về cho mọi người, lát chiều tôi sẽ gửi.

Hạ cũng chỉ mỉm cười gật đầu rồi bước ra sân. Hôm nay trời trong xanh
nắng dịu, cơn gió nhè nhẹ vờn trên má, trên môi như làm dịu bớt cơn xúc
động vừa qua khi gặp lại Vọng Thường. Cô những tưởng chắc còn lâu lắm
mới được gặp lại anh. Vậy mà mới có mấy tháng, anh đã quay về, chắc có
chuyện gì đây nên Hạ mới thấy mắt anh vương buồn. Hạ cúi đầu đếm bước
đến bên chiếc xích đu ngồi xuống, nhè nhẹ đong đưa. Tự nhiên cô chợt nhớ
Thiệu Dân. Giờ này không biết anh đang làm gì, sắp về chưa ? Hạ nghe
trong lòng như có sóng, nên muốn có anh kề cận lúc này.

Một chiếc bóng ngã dài phủ lên người Hạ. Vọng Thường đã đứng đó bên
cạnh cô không biết tự bao giờ. Hạ ngước lên, chạm vào mắt anh làm cô
chao đảo. Vẫn ánh nhìn nồng nàn tha thiết như ánh mắt của ngày nào,
nhưng có lẽ sâu lắng và buồn hơn. Anh gượng cười ngồi xuống con voi đá
trước mặt cô, giọng trầm trầm buông nhẹ :

- Hạ có thai được mấy tháng rồi, sao không viết thư cho tôi mừng với ?

- Dạ cũng gần 7 tháng, bởi lúc này hơi mệt nên Hạ làm biếng viết thự Định
khi sanh em bé xong, báo tin anh biết luôn.

Anh cười nửa vành môi :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.