LỖI NHỊP TRÁI TIM - Trang 320

- Thôi đi các bạn. Lo cho Vọng Thường trước đã, còn chuyện gì gút mắt về
nhà hẵng nói.

Rồi cả 4 người rơi vào im lặng. Tạchh còn bực tức bước ra xa, mặt đăm
đăm môi mím chặt.

Ông bà Sảnh vừa tới, hỏi dồn :

- Vọng Thường thế nào rồi ?

Thiệu Dân lắc đầu :

- Còn đang cấp cứu... nghe nói khá nặng.

Mặt bà Sảnh tái mét, nước mắt tuôn như mưa. Thiệu Dân vội đỡ bà ngồi
xuống ghế

- Me bình tỉnh lãi đi, chắc không đến nỗi nào đâu.

Bà vừa khóc, vừa hỏi :

- Nhưng tại sao lại ra nông nỗi này ?

Thiệu Dân trả lời :

- Nghe nói chú ấy lái xe với tốc đ6ọ khá nhanh trong khi say rượu.

Bà lại ôm mặt khóc nức nở :

- Trời ơi ! sao lúc này nó lại đâm ra đổ đốn như vậy? Có ai làm gì cho nó
buồn đâu. Lúc nào tôi cũng xem nó như con ruột, vậy mà từ lúc về nước
đến giờ, nó thay đổi đến bất ngờ.

Ông Sảnh lên tiếng can ngăn, an ủi bà :

- Thôi, bà đừng xúc động quá, để bình tĩnh đặng còn lo cho nó. Còn thằng
Dân, con gọi điện cho chú thím Ba chưa ?

- Dạ, rồi.

Lúc này cửa phòng cấp cứu bật mở. Sáu người vậy lấy bác sĩ, mỗi người 1
câu dồn dập vị bác sĩ không biết trả kời ai. Ông chỉ nói ngắn gọn :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.