LỖI NHỊP TRÁI TIM - Trang 333

- Em biết, cho nên em rất cẩn thận . Anh làm như em là con nít hổng bằng,
cứ ra đường là phải có anh kè một bên, mất tự do thấy mồ.

Anh trừng mắt với cô, giọng hơi giận :

- Còn có chuyện đó nữa à ? Vậy bấy lâu nay anh đã làm em mất tự do sao ?

Hạ hoảng hốt níu tay anh lại khi anh dợm đứng lên :

- Em đâu có ý đó . Đừng giận em mà ! Tại lúc nào trong mắt anh, em cũng
là con nít nên đi đâu một mình, em thấy tự tin ghê lắm và có cảm giác thoải
mái hơn, chứ em đâu có ý hờn trách gì anh.

Mặt Thiệu Dân dịu lại, anh kéo cô lại gần.

- Vậy từ đây, anh không xem em là con nít nữa, vì em đã sắp làm mẹ rồi,
chịu không ?

Hạ ngả đầu vào vai anh, nũng nịu :

- Từ nào giờ chỉ có câu nói này mới nghe được được.

Anh cười, véo mũi cô :

- Nhõng nhẽo vừa thôi cưng . Mai mốt thêm phần con nữa, chắc anh trốn
quá.

Hạ vùi đầu vào ngực anh cười rúc rích . Anh vòng tay ôm Hạ rồi cúi xuống
tìm môi cô âu yếm nồng nàn.

Một tháng sau tại sân bay, Vọng Thường ngồi trên chiếc xe lăn, xung quanh
đông đủ người thân và tất cả bạn bè đến tiễn anh ra nước ngoài điều trị đôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.