Quy trình vẫn không đổi, tuy nhiên thực tế có vài điều
phức tạp phát sinh. Khi dễ dàng nhận thấy các hoạt
động giá trị được chia sẻ giữa các phân khúc thì người
ta cần phải định rõ chi phí giữa các phân khúc này. Các
hệ thống chi phí chuẩn thường áp dụng những phương
pháp đo lường định sẵn làm cơ sở cho việc phân định
các chi phí vào các phân khúc, như là theo sản lượng
hàng bán hoặc những biến số khác có thể đo lường
được. Những phương pháp này có lợi ích do tính đơn
giản, nhưng lại ít thể hiện được mức đóng góp của từng
phân khúc vào tổng chi phí. Chẳng hạn như phân định
chi phí của một hoạt động giá trị vào nhóm người mua
trong nước và người mua nước ngoài theo sản lượng
hàng bán thường làm giảm đáng kể chi phí thực cho
hoạt động bán hàng quốc tế, vì bán hàng quốc tế
thường có những yêu cầu về thời gian và sự tập trung
không tương đồng như bán hàng trong nước. Các chi
phí của các hoạt động hỗ trợ và các hoạt động sơ cấp
gián tiếp có vẻ như là dễ bị phân định nhầm nhất.
Những nhầm lẫn này đưa đến kết quả là chi phí sai và
giá cả không phù hợp cho phân khúc sản phẩm hoặc
phân khúc người mua.