nghiệp và các đối thủ cạnh tranh. Nếu khoảng chênh
lệch này là lớn, mất thị phần sẽ không thể lôi kéo được
đối thủ cạnh tranh (hoặc những đối thủ tiềm năng mới)
chiếm lĩnh thêm thị phần và làm mất ổn định trong
ngành. Rủi ro của việc nhượng lại thị phần cũng thay
đổi tùy vào khả năng trả đũa của doanh nghiệp – doanh
nghiệp có tiếng là “ăn thua đủ” sẽ đối mặt với ít rủi ro
hơn so với doanh nghiệp có phong cách “đàn anh” hay
“quân tử”. Sau cùng, rủi ro này cũng phụ thuộc vào khả
năng của doanh nghiệp trong phương pháp nhượng bộ
cho doanh nghiệp khác sao cho có vẻ hợp lý (kể cả
nhượng cho các đối thủ mới) mà không thể hiện dấu
hiệu của những điểm yếu.
<-> Duy trì sự ổn định của ngành
Duy trì sự ổn định của ngành đòi hỏi doanh nghiệp
phải liên tục chú ý và có những nỗ lực, ngay cả khi các
đối thủ là tốt. Nguyên nhân của điều này là do những
mục tiêu hoặc hoàn cảnh của các đối thủ có thể thay
đổi. Ví dụ, sau vài năm tận hưởng lợi ích với vị trí số 2,
một đối thủ có thể suy nghĩ rằng vị trí số 1 mới là phù
hợp. Ngoài ra, những thay đổi tại công ty mẹ hay trong