LỐI THOÁT CUỐI CÙNG - Trang 109

Họ lại trở về khách sạn, Max vẫn chưa đến. Rebecca muốn gọi điện

thoại về Bucarest, nhưng điện thoại viên cho biết:

- Đường điện thoại liên lạc với thủ đô đã bị cắt đứt, vì đang có cách

mạng ở Bucarest. Hỏi về những chuyến tàu sắp đến, thì được trả lời là
không có tàu nào được phép rời Bucarest đêm nay. Nhưng ngày mai giao
thông lại được tái lập như thường lệ.

Ba người đàn bà cố giữ bình tĩnh. Họ phải trở về khách sạn lúc 3 giờ

sáng và kiên nhẫn chờ ngày mai. Vừa tảng sáng, Rebecca lại ra ga. Bảng
thông cáo cho biết tàu từ Bucarest sẽ đến lúc 7 giờ. Họ trở ra hải cảng.
Những người Do Thái đang đứng từng hàng đợi để lên cầu xuống tàu thủy.
Máy tàu đã lên sức ép. Mọi người đang xôn xao về vụ thanh trừng Bucarest.
Thế là lúc bắt đầu chuyến đi đã có lộn xộn, vì bốn người khách vắng mặt,
trong số đó có Max Reingold, người đã tổ chức cuộc di cư. Vào giữa trưa
máy phóng thanh trên tàu cho biết:

- Adassa đã quá cũ phải đi chậm nên phải rời hải cảng đúng ngọ. Euxin

đợi chuyến xe lửa 5 giờ sáng để đón những hành khách còn sót. Sau đó
Euxin sẽ bắt kịp Adassa ở ngoài khơi. Rebecca mừng rỡ bảo với Eddy :

- Thế thì tốt quá. Hành lý của chúng ta để cả trên chiếc Adassa, Bác và

Esther sẽ đi trước. Còn cô ở lại để chờ Max cùng đi luôn thể trên chiếc
Euxin. Nhờ cô bảo với Max là không có gì đáng ngại cho bác và Esther cả,
Max đừng lo lắng gì. Bác sẽ coi sóc hành lý. Cô đừng để Max đi một mình,
khoảng tối hai chiếc tàu sẽ gặp nhau ngoài khơi, chúng mình lại cùng ở
chung.

Eddy bước xuống, nàng vẫy khăn từ giã lúc Adassa từ từ rời hải cảng.

Tất cả đều khóc và làm dấu tiễn biệt nhau.

Euxin vẫn buông neo chờ chuyến xe lửa từ Bucarest đến. Eddy ra ga

đợi. Nhưng Max vẫn không đến. Trong số bốn người vắng mặt, không một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.