LỐI THOÁT CUỐI CÙNG - Trang 18

nên trống rổng. Mi mắt sụp hẳn xuống. Đó là một hình phạt khi tao phải
luôn luôn nhìn trước mặt taotrong nhà, trước sân – vòng mắt trống rổng của
Angelo. Tao nhìn con mắt trái còn lại của nó, thật xanh, thật đẹp, như một
hòn đá quý, nhưng độc nhất. Bởi vì như tao đã nói, tao chưa bao giờ thấy
một con mắt xinh và sang như con mắt trái của Angelo …

“Tao không thể tự tha thứ cho mình đã dung đinh phá hủy mất ánh sáng

của con mắt em tao.

“Cũng từ đó, bắt đầu những ngược đãi đối với tao. Cha tao không còn

cho tao hưởng gia tài nữa. tao không được ngồi ăn cùng bàn với Angelo và
cha mẹ tao; tao phải cùng ăn với tôi tớ trong nhà. Tất cả gia tài đều mang
tên Angelo. Tao đã được đối xử công minh như thế trong nhà. Angelo càng
lớn lên, dân làng càng ghét tao. Mùa hè năm đó, tao đứng nói chuyện với
một cô gái trước nhà. Chỉ nói được hai câu thôi. Nàng hỏi tao: “Anh có
thích đôi mắt tôi không?” Tao trả lời có chứ. Tức thì, nàng lấy tay che mắt
và bảo tao: “Nếu thích thì đừng chọc thủng mắt tôi”. Và nàng ù té chạy.

“Lúc tao đến trường, bọn trẻ lấy tay che mắt và la lên: “Coi chừng cặp

mắt tụi bây ơi, Boris sẽ móc mắt đấy”.

- Thôi tha thứ cho tao, Pillat bối rối nói. Đừng nói nữa, tao van mày thứ

lỗi cho tao.

- Tại sao lại phải tha lỗi cho mày?

- Tao đã hận mày vì mày đã dấu không cho tao biết là mày có một đứa

em. Nhưng bây giờ tao mới biết mày không nói là phải.

Pillat đặt tay lên vai áo không có cầu vai của Boris

“Suốt thời kỳ tao còn trẻ, mẹ tao đã cầu trời cho tao mang bệnh, sốt tinh

hồng nhiệt hay đậu lào, hay một bệnh đáng sợ nào đó để tao chết đi. Ai
cũng mong tao chết đi. Người ta gửi tao đi kiếm nấm ở trong rừng bắt tao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.