LỐI THOÁT CUỐI CÙNG - Trang 258

Mệt mỏi, cả hai nằm xuống giường, lấy xách kê đầu. Marie vẫn khóc tỉ tê vì
không còn hy vọng gặp lại cha, rồi lại nghĩ đến đứa con còn trong bụng.
Pillat bảo :

- Em biết không, anh đã tìm ra tên đặt cho con rồi. Nếu là con gái, chúng

ta cứ gọi là Doina Australia. Doina có nghĩa là tên một bài hát Lỗ ma ni nói
về sự lưu đày não nề. Còn Australia thì để kỷ niệm tổ quốc mới của chúng
ta.

Marie sung sướng nghĩ rằng họ sẽ đến Úc châu và con nàng sẽ sinh ra

trong một quốc gia chứ không ở trên bước đường lưu lạc như bây giờ. Như
thế họ thiếp đi trong giấc ngủ có tên Doina Australia ám ảnh.

Lúc họ tỉnh dậy, ánh sáng đã chiếu vào căn hầm. Cái áo Marie để trên

đầu và đôi giày biến đâu mất. Không còn ai trong hầm nữa, nên họ chẳng
biết phàn nàn cùng ai cả. Pillat xổ xách tay ra chỉ còn kiếm được một đôi
giày lính. Marie mang vào, rộng thênh thang, nàng nức nở khóc. Xổ xách
tay Marie ra, Pillat tìm thấy một gối mềm. Thì ra đó là một cái áo trắng
bằng Voile.

- Áo cưới của mẹ đó. Em mang theo lúc đi. Em nghĩ là...

Trong nước hồi đó không còn tục đám cưới theo nghi lễ tôn giáo nữa.

Marie mang theo với hy vọng một ngày nào họ sẽ lại làm đám cưới ở nhà
thờ. Pillat bảo :

- Thôi em cứ mặc đỡ áo này đi. Thắt chặt dây lưng một tí sẽ ngắn bớt lại

ngay.

Marie đành phải mặc áo cưới vì không còn cách nào khác. Giày rộng

thênh, áo cưới, và xách mang trên vai, Marie vừa đi vừa khóc, nhưng không
ai nhìn nàng cả. Không còn ai ở đây ngạc nhiên về điều gì nữa cả.

Họ đến sở cảnh sát. Viên cảnh sát trưởng lắng nghe rồi bảo:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.