LỐI THOÁT CUỐI CÙNG - Trang 269

đội Mỹ biết được đà tiến của Nga Sô. Chính tôi và ông bạn Milan Paternik
đã có công cứu vớt Tây phương khỏi sự xâm lăng của Nga Sô.

Ante Petrovici chua chát:

- Ông bỏ thì giờ để cứu vớt một nền văn hóa và để giết người luôn thể.

Ông giết người đã cứu nền văn minh, cứu văn hóa, cứu giáo hội ư? Hãy cứu
người đi đã, và điều đó đáng hơn là cứu nhân loại. Bởi vì không có nhân
loại, chỉ có người và con người mà thôi, ông bạn Aurel Popesco!

Nói xong, Petrovici cám ơn Salomon về hai cái áo, và ra về, ông ta đi cà

nhắc hơn bao giờ hết.

VIII

Aurel Popesco thì cố giải thích cho bà Salomon vì sao các vị lãnh tụ

cộng sản các quốc gia bị Nga chiếm đóng muốn chống đối Mạc Tư Khoa, vì
sao Sô Viết sẽ giết thống chế những người Slaves miền Nam và lợi dụng cơ
hội đó để tiến vào Đông Âu.

Trong lúc đó bà Salomon chỉ nghĩ đến trang trại của bà ở Gia nã đại. Bà

lơ đãng nhìn ra cửa sổ thấy Varlaam ở văn phòng quân sự đi ra.

- Chính trị không liên quan gì đến tôi cả.

Nói xong, bà mời Aurel Popesco xuống lầu. Trời xẩm tối. Tất cả người

Do Thái đều ra đường trước nhà. Trong tất cả khu phố của người Do Thái,
đâu đâu cũng có hiện tượng đó. Lúc hoàng hôn xuống, người Do Thái nào
cũng bỏ nhà, xuống phố để nghe ngóng tình hình. Sợ hãi đã thấm tận xương
tủy. Cho nên trước khi vô nhà, gài cửa đi ngủ, họ phải ra đường để lấy tin
tức về giá cả tiền tệ, về chính trị, về các phong trào chống Do Thái. Họ hỏi
hết tất cả vấn đề để xem thử nên ngủ hay cần phải thức trắng đêm, để tính
toán xem thử có gì đến với họ trong đêm, và họ có thể ngủ yên hay không.
Aurel Popesco nhìn những người Do Thái đang tụm năm tụm ba trên đường

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.