LỐI THOÁT CUỐI CÙNG - Trang 282

mắn lớn lao đã được đi như mầy đã từng mơ ước.

Thế là chiếc máy bay của ông bộ trưởng chiến tranh Boris Bodnariuk

của Lỗ ma ni hướng về phương Tây, phía Áo quốc. Barsov bảo: «Đây là giờ
trọng đại nhất của đời tao». Bởi vì lần đầu tiên trong đời phi công, hắn mới
cảm thấy hắn bay thật sự bay trong tự do, như những con chim bay theo ý
muốn - Một chuyến bay thực sự.

X

Bốn giờ sau cuộc đào ngũ của hai phi công đó, Boris vẫn không hay biết

gì cả, bởi vì Boris vẫn còn nằm trong biệt thự trên đồi thông. Cho dù có
giường nệm êm ái, hắn vẫn không thể ngủ được. Hắn còn phải thảo bài diễn
văn phải đọc trước hội nghị Bucarest nhân lễ kỷ niệm nữ anh hùng Tinka
Neva và sự thành lập liên ban các nước cộng hòa nhân dân Sô Viết quanh
sông Danube. Không chịu nổi tiếng tích tắc của đồng hồ, hắn đứng lên cho
đồng hồ dừng lại. Nửa đêm, bỗng có xe đậu lại trước biệt thự, hai vị đại tá
Sô Viết đi vào, Boris đoán là có việc hệ trọng xảy ra. Một người bảo ngay:

- Sô Viết lại bị phản bội một lần nữa. Thống chế những người Slaves

miền Nam từ chối không đến Bucarest để dự hội nghị các nước cộng hòa
nhân dân quanh sông Danube, hắn vẫn ở yên trong dinh có hai trung đoàn
canh gác. Trong vài ngày hắn sẽ hủy bỏ hòa ước với Sô Viết.

Boris giận run lên. Hắn đã thông báo cho Mạc tư khoa bao nhiêu lần về

việc thống chế những người Slaves có liên lạc với Tây phương, về việc ông
ta bỏ hội nghị liên bang để xa rời hẳn Sô Viết và liên hiệp với các nước tư
bản. Boris thừa biết là việc phản bội này không phải vì tiền cũng như vì dị
biệt ý thức hệ, mà chỉ vì vị thống chế đó là một kẻ kiêu ngạo, hắn muốn trở
thành quan thầy, một kẻ độc tài. Trong khuôn khổ các nước cộng hòa của
liên bang Sô Viết, điều đó không thể nào có được, nên ông ta phải đánh ván
bài Hoa Kỳ vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.