LỐI THOÁT CUỐI CÙNG - Trang 366

- Hôm nay thứ bảy, không có taxi. Thế nào tôi cũng ra khỏi đây. Nếu

anh không đưa tôi rời khỏi Palestine, tôi sẽ không cho anh đi đâu hết. Vì
nếu anh không làm được điều đó, không ai có thể giúp tôi được cả.

Ngày hôm sau, Popesco dẫn Varlaam đến bộ nghi lễ, đó là một bộ có

quyền hành nhất ở Do Thái; tất cả vấn đề trọng đại của quốc gia đều tùy
thuộc quyết định của bộ nầy; nhờ tiếp xúc với bộ nầy, Popesco có dịp tìm
hiểu phong tục và đời sống của tân quốc gia nầy. Tại đó, Popesco được tùy
viên của bộ trưởng đón tiếp trong một căn phòng khá rộng. Varlaam tự giới
thiệu:

- Tôi là trung úy phi công David Ozias.

Xong chàng đưa giấy tờ lên bàn, từ các nhật lệnh, huy chương đến các

báo chí tuyên dương các chiến công oanh liệt của chàng trong trận đánh
chống Ả Rập.

Vị tùy viên lên tiếng:

- Tôi rất hân hạnh được biết đến một vị anh hùng. Người anh hùng nào

đã bảo vệ tổ quốc cũng được quyền hưởng mọi danh dự dành riêng cho họ.
Tôi có thể giúp gì anh được?

- Tôi xin Ông cấp cho một giấy xuất ngoại.

- Ra khỏi đất Do Thái? Tại sao thế?

- Tôi không hợp với Israel, ở đây có nhiều khác biệt quá. Ở quốc gia

nầy, mọi sự đều được tổ chức trên căn bản tôn giáo. Tôi lại theo đạo khác,
nên tôi cảm thấy mình đang sống bên lề xã hội.

- Nhưng ai đã di cư sang Palestine phải ở lại đây trọn đời.

- Mà tôi có di cư đâu. Tôi cũng không phải là người Do Thái nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.