LỐI THOÁT CUỐI CÙNG - Trang 8

những bộ quân phục chỉ thiếu túi. Người ta còn cắt cái viền vàng trên cổ áo,
các đường viền dọc theo quần. Sáu cái nút áo cũng bị đứt mất. Không còn
những chiếc nút mà hắn phải đánh bóng mỗi chiều - như tất cả mọi học sinh
trường võ bị hoàng gia Kichiey - đánh cho đến lúc chúng bóng như vàng.
Thay vào đó, chỉ còn những hột nút bằng sắt, nhỏ và đã hoen rỉ. Những
khuy áo trở nên quá to so với mấy hột nút sắt đó. Không có những cúc áo
vàng, khuy áo thật như những trũng mắt mà người ta đã móc con mắt.

Không cần nhìn Pierre Pillat, Boris Bodnard cố tìm túi quần. Mỗi quần

của bộ quân phục đều có bốn túi.

Tất cả đều đã bị cắt mất, Boris Bodnar tức giận thêm. Hắn có cảm tưởng

người ta đã mất vài mảnh thịt của thân thể hắn chứ không phải của bộ quân
phục. Hắn nhớ đến bốn cái túi bên trong thường để đựng giấy tờ.

"Mày muốn xem văn thư trục xuất của nhà trường giống cái gì hả"

Hắn hỏi Pillat một cách mỉa mai, xong hắn đưa cho Pillat một tờ giấy

màu vàng gấp làm tư. Đó là mảnh giấy mầu lá úa, thứ mầu đặc biệt dùng
cho những trường hợp trục xuất, tử tức hay bị giam giữ trong bệnh viện.

Pillat đọc:

" Chiếu nội quy của các trường võ bị hoàng gia Lỗ Ma Ni, Boris Bodnar

đã bị đuổi khỏi trường và chỉ có quyền mặc quân phục hoàng gia trong ba
tháng tiếp theo lịnh trục xuất này. Các viên chức công quyền phải thi hành
lệnh này và trả lãi quân phục cho trường Kichiev sau thời hạn ba tháng".

Đọc xong, Pillat hỏi Boris:

"Mày làm gì sau ba tháng nữa? Trần truồng ư? Mày phải về nhà với ông

già bà già mày. Không còn giải pháp nào nữa"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.