LỜI THÚ NHẬN MUỘN MẰN - Trang 139

LỜI THÚ NHẬN MUỘN MẰN

Marcel Bigeard

www.dtv-ebook.com

Chương 9: Đánh Chiếm Điện Biên Phủ Tháng Một, Tháng Chạp 1953

Cogny yêu cầu tôi giải toả các thành phố, thị xã đó và hạ gục quân Việt

tới mức tối đa. Nhiệm vụ phức tạp, tệ hại, kéo dài ba tháng dằng dặc vào
giữa mùa nóng nực nhất. Truy kích đám quân người địa phương phải là một
công việc thường nhật cả ngày lẫn đêm và ở cấp độ xung kích. Việc phục
kích, xạ kích theo cảm giác được nghiên cứu tỉ mỉ. Việc huấn luyện tối ưu
cũng mang lại kết quả, tịch thu được nhiều loại vũ khí, kiểm soát nhiều tiểu
khu, nhiều du kích bị hạ gục. Tất cả kết quả đó chúng tôi đạt được mà hầu
như không có tổn thất gì đáng kể bởi chúng tôi hành động chủ yếu vào ban
đêm... Cần tới vài chục trang viết để nêu lên được toàn cảnh bức tranh tám
mươi ngày hoạt động trên vùng đồng bằng đã thối ruỗng này.

Chính là ở Nam Định mà tôi làm quen với đại tá De Castries, chỉ huy

trưởng tiểu khu, năm mươi mốt tuổi, một ông hoàng lớn, một trong những
“thống chế của De Lattre”, một huân chương chữ thập chiến tranh cộng với
khoảng hai chục bản tuyên dương. “Thế nào, Bruno, đêm hôm ấy công việc
trôi chẩy chứ, anh đã cho tôi bản tổng kết chưa?”

Rất hấp dẫn, ông biết nói với tôi cái từ phải nói và tôi hoàn toàn mến

phục chàng kỵ sĩ đẹp trai ấy, cựu vô địch thế giới về môn nhẩy cao... Lúc
này, tôi vẫn còn chưa biết rằng vài tháng sau, tôi sẽ gặp lại ông trong hoàn
cảnh khác, mà tôi sẽ không thể nào quên được thái độ trung thực của ông
đối với tôi.

Trở về Hà Nội đã từ mấy ngày nay. Hi vọng dễ thở một chút cốt để sắp

xếp trật tự trong cái “Cửa hàng tạp hóa”, sau ba tháng tác chiến không
ngưng nghỉ trên vùng đồng bằng. Không có vấn đề gì. Ngày 19 tháng mười
một 1953, lúc 18 giờ, Bréchignac, chỉ huy tiểu đoàn dù thuộc địa số 1 và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.